Chương trước
Chương sau
Sắc mặt của Tiêu Thần âm tình bất định, một lát sau ánh mắt tập trungnhìn về phía trước mà bước đi. Bất kể bên trong cung điện này có nguyhiểm như thế nào đi chăng nữa thì bây giờ hắn cũng đã không thể tránhkhỏi nữa rồi, đã như vậy thì cần gì phải nghĩ nhiều, chỉ cần một đôithiết quyền đập tan tất cả ngăn trở phía trước là được!

Lát sau.

Tiêu Thần dừng lại, nơi này cách cung điện màu huyết sắc chưa đầy trămtrượng, với đôi mắt của hắn thì chỉ cần gắng sức một chút là có thể dễdàng thấy rõ mọi chỗ bên trong cung điện. Cung điện này mặc dù rất lớnnhưng lại không có một bóng người nào, thật giống như một tòa cung điệnchết chóc.

Nhưng đúng vào lúc này thì đại môn của cung điện lạitự động mở ra, cùng lúc đó một tiếng nói lành lạnh ẩn chứa đầy sát khítừ bên trong cung điện vọng ra vang vọng cả đất trời.

-Tiểu tử, Mộ Hoa đại nhân đã ở đây từ rất lâu rồi, cuối cùng thì ngươi cũng đã đến!

Giọng nói trong trẻo dẽ nghe nhưng lãnh đạm vô tình, thật giống như là từ dưới cửu u hoàng tuyền truyền đến.

Sắc mặt của Tiêu Thần ngay lập tức trở nên vô cùng khó coi, ngửng đầu lên,ánh mắt vừa nhìn vào đại môn đã thấy rõ ràng bên trên vương vị là một cô gái mặc huyết bào, đôi mắt đẹp nhưng chứa đầy sát cơ, bên ngoài cơ thểtràn ngập sát khí. Cô gái này nhìn cũng giống như người bình thường,nhưng khí tức cảm ứng sẽ thấy không có một chút sinh khí nào mà là mộtmầm mống huyết mạch biến ảo mà thành. Sau khi chết chỉ còn một chút lựchuyết mạch trong cơ thể đã có uy năng như vậy thì không biết lúc cònsống tu vi của cô gái này sẽ đạt đến cảnh giới như thế nào! Chứng tỏ lúc còn sống cô gái kia chắc chắn là một tu sĩ vô cùng mạnh mẽ!

- Bất Trụy sơ kỳ!

Sắc mặt của Tiêu Thần trở nên khó coi, nhưng trong lòng thì vẫn coi như làbình tĩnh, dù sao thì vừa rồi cũng đã giết đến Huyết Hồn có thực lực đạt đến cảnh giới nguyên anh đỉnh phong, dựa theo lệ cũ thì càng đi về phía trước thì thực lực của Huyết Hồn lại càng mạnh, đạt đến cảnh giới BấtTrụy cũng là điều bình thường. Chỉ có điều, Huyết Hồn này lại có linhtrí , nhìn qua thì không khác gì tu sĩ bình thường, điều này thật sự đãnằm ngoài ý liệu của Tiêu Thần. Nhưng cũng chỉ vẻn vẹn có thế mà thôi,kinh nghiệm chém giết của Tiêu Thần thì nhiều vô kể, chuyện quỷ dị trước mắt này vẫn còn nằm trong phạm vi tiếp nhận của hắn.

Trong điện, cô gái mặc huyết bào kia đứng dậy, uy áp âm lãnh tịch mịch như thủytriều không ngường phát ra hướng đến đầu Tiêu Thân mà áp xuống! Sắc mặtcủa Tiêu Thần hơi tái lại, uy áp của cô gái này vô cùng cuồng bạo, cộngthêm khí tức âm lãnh tịch mịch kia tạo cho hắn cảm giác bị áp chế. Nhưng ánh mắt của Tiêu Thần vẫn lạnh lùng bình tĩnh không hề lộ ra vẻ gì sợhãi.

Mặc dù là Huyết Hồn đạt cảnh giới Bất Trụy thì sao, hắn vẫn có thể đánh chết giống như trước!

Cô gái mặc huyết bào bước tới, sau mỗi một bước thì uy áp lại mạnh mẽ mộtphần khiến không gian bị xé ra thêm một đoạn, chính là muốn áp đảo TiêuThần.

- Giết hại vô số Huyết Hồn của ta, bây giờ, bổn đại nhân ta sẽ giữ lại cái đầu của ngươi coi như là đền bù tổn thất!

Giọng nói lành lạnh, thập phần chắc chắn

Tiêu Thần ngửng đầu lên khéo miệng chứa một nụ cười lành lạnh.

- Muốn lấy mạng nhỏ của ta thì cũng phải xem ngươi có cái thực lực này không đã!

Nói xong, pháp lực trong cơ thể ầm ầm vận chyển, uy áp mạnh mẽ phá thể màra, mạnh mẽ chống lại đòn đánh lén cuả cô gái ở bên ngoài cơ thể.

Sắc mặt của cô gái khẽ biến, tiếp theo thì cười lạnh liên tục

-Chả trách lại càn rỡ như vậy, thì ra tu vi cũng đạt đến cảnh giới Bất Trụy, nhưng ngươi đừng tưởng chỉ có từng ấy mà có thể hoành hành ơ trong Táng Viên này, ngươi nên biết tu sĩ Bất Trụy chết trong tay bổn đại nhân thì ngươi tuyệt đối không phải là người thứ nhất.

- Lâu rồi khôngđược thưởng thức mùi vị huyết nhục của Bất Trụy đại năng giả nhân tộc,quả nhiên là làm cho lòng người nhớ nhung a. Tiểu tử, ngươi yên tâm, đợi khi bổn đại nhân đánh chết ngươi sẽ cắn nuốt sạch sẽ.

Nói xong cái lưỡi đỏ lòm lè ra liếm lấy đôi môi đỏ tươi, trông yêu dị vô cùng.

Tiêu Thần cười lạnh, lấy tâm tính kiên định của hắn tất nhiên sẽ không bịnhững lời nói của cô gái này làm ảnh hưởng, kiên định như thạch bàn, hắn bước ra một bước, thần thông ngay lập tức được xuất ra! Đối mặt vớihuyết hồn cảnh giới Bất Trụy thì tất nhiên là chiến lực của cơ thể không thể nào chiến thắng được, Tiêu thần không muốn thử chuyện này nên mớisử dụng thần thông, làm như vậy chính là muốn trong thời gian ngắn nhấtlấy thủ đoạn lôi đình nhất kích mà tiêu diệt nữ tu sĩ huyễn hóa từ huyết mạch mầm mống kia, sau đó hấp thụ huyết mạc mầm móng vào bên trong cơthể!

Không tệ! Huyết bào nữ tu được huyễn hóa từ huyết mạch mầmmống mà vẫn có thể đạt đến cảnh giới bất trụy thì khi còn sống huyếtmạch ắt hẳn phải cực kỳ mạnh mẽ tinh thuần, nếu có thể đem dung nhập vào bản thân thì thành tựu ngày sau chắc chắn sẽ không đơn giản một chútnào.

Thôn Thiên nhất chỉ!

Tiêu Thần hơi điểm ngón tayxuống, pháp lực trong cơ thể cuồn cuộn chảy ra, ngay lập tức ngưng tụthành một ngón tay trong suốt ở trước mặt, ngay sau đó một ngón tay hoàn chỉnh xuất hiện, linh lực bên trong Mộ Viên đột nhiên rung lên bần bật, sau đó dưới tác dụng của một lực hấp dẫn cực kỳ lớn liền tụ lại thànhmột cơn sóng cuồn cuộn chảy vào trong ngón tay.( Tu sĩ không thể hútđược linh lực để bổ sung nhưng thần thông thì kgông bị ảnh hưởng) theonguồn linh lực bàng bạc dung nhập vào trong đó thì ngón tay chỉ nhỏ băng ngón tay út của người bình thường đã bành trướng với tốc độ tăng trưởng thể tích kinh người, chỉ qua không quá vài nhịp thở ngón tay đã lớn đến mấy trăm trượng, uy thế vô cùng, như là ngón tay của viễn cổ thần mahướng phía nữ tu sĩ huyết bào kia mà đánh , phát ra một cỗ khí thế lànhlạnh.

Tiêu Thần đột nhiên xuất thủ không một chút báo trước, điều này làm cho huyết bào nữ tu cảm thấy kinh sợ, sau đó thì chuyển thànhcười lạnh.Ở bên trong Táng Viên này thì tu sĩ nhân tộc không thể nào làđịch thủ của nàng được, huống chi lần này huyết mạch của người này rõràng không phải là của Cơ gia, sẽ không có cách nào bổ sung pháp lực cho thân thể, để nhìn xem hắn có thể mạnh mẽ được đến bao lâu. Tính toánxong thì cô gái này cười cành to hơn, vươn ngón tay ra từ trong ống tayáo huyết sắc, chỉ về phía trước. Đầu ngón tay chỉ xuống, hư không liềnrung đông, trong nháy mắt, huyết sắc tụ lại thành một bàn tay to, bêntrên phủ đầy lân giáp như là móng vuốt của một con yêu thú nào đó làmcho người ta cảm thấy như bị một lực cực kỳ mạnh mẽ hung hãn đánh sâuvào trong thị giác.

Thôn Thiên chỉ và lợi trảo sắc bén của yêuthú chạm nhau trên khung trung, không gian xung quanh bị phá nát thànhtừng mảnh đen nhánh, một cỗ hấp lực mạnh mẽ phát ra từ trong không gianbị phá toái kia.

Thần thông bị hóa giải, sặc mặt của Tiêu Thầnvẫn bình tĩnh không có chút kinh sợ nào, ngay lập tức hắn nắm chặt bàntay hướng lên trời hô

-Tụ tinnh!

Hư không khẽ rung, theo đó vô số ngôi sao ngưng tụ lại trên hư không, có vài ngôi sao rơi xuống.

- Chúc hỏa phương nam, ngưng tụ hư ảnh Chu Tước, giáng xuống phần thiên chi hỏa, Yên Diệt!

Ngay sau khi Tiêu Thần hô xong, các ngôi sao tương ứng của phương nam ngaylập tức phát ra những hỏa sắc tinh mang ngưng tụ với nhau tạo thành hưảnh của một con Chu Tước, thần thái vô cùng tôn quý, ngay lập tức khimắt phượng mở ra liền lộ ra một sự lạnh lẽo, khắc nhiệt vô cùng.

Tiểu Huyết đang ngủ say trong tâm mi của Tiêu Thần đã thức tỉnh, cảm nhậnđược ý niệm của Tiêu Thần, ngay lập tức nhảy dựng lên trời giương nanhmúa vuốt. Mặc dù cơ thể không lớn nhưng khí tức mạnh mẽ bá đạo của thầnthú Lôi Long triển lộ ra hoàn toàn vẫn khiến cho lòng người phải run sợ. Ngay lập tức ngửng đầu lển trời mà gầm thét, một đạo hỏa chúc bổnnguyên dung nhập vào bên trong cơ thể của Tiêu Thần.

Chúc hỏa bổn nguyên chính là của Tiểu Huyết nên cũng sẽ không làm ra bất kỳ tổn hạinào đến Tiêu thần, bây giờ nó đang di chuyển ở trong người như một conhỏa xà dịu dàng.

Tiêu Thần ngửng đầu lên, tóc, y sam không gió mà bay phất phới

-Lấy danh của Tiêu Thần ta, ban cho ngươi chúc hỏa bổn nguyên, thêm bổnnguyên chi hỏa vào cơ thể, tái hiện lại uy phong của thần thú Chu Tướcthời kỳ thượng cổ, Phần Thiên Chử Hải!

Nói xong, bàn tay hướng về phía hư ảnh của Chu Tước, hơi điểm ngón tay xuống, trong nháymắt hỏa chúc bổn nguyên được bắn ra, thuận theo ý của Tiêu Thần mà đi về phía trước.

Đi!

Sau khi hỏa chúc bổn nguyên kia dung nhập vào hư ảnh của Chu Tước, hỏa diệm ngay lập tức bộc phát không ngường,mạnh thêm đến mấy lần. Lông vũ bên ngoài cơ thể nhấp nháy ánh sáng,vương miệng hỏa diễm trên đỉnh đầu lại càng chói mắt, bộc phát ra khítức bá đạo, tôn quý từ bên trong cơ thể! Có thêm bổn nguyên Chu Tước, hư ảnh Chu Tước liền có một chút uy áp của thần thú, bản chất rất nhanh đã được thay đổi, uy năng cũng theo đó mà ầm ầm tăng lên. Giờ phút này nógiương cánh rít lên một tiếng, thật sự là vô cùng giống thần thú ChuTước từ thời viễn cổ trọng sinh trở lại với thế gian, uy lực cái thế!

Sắc mặt Mộ Hoa thay đổi nhanh chóng. Mặc dù nàng có thể biến ảo thành hìnhngười nhưng bản thể vẫn chỉ là một cái mầm mống huyết mạch, nên rốt cụcpháp lực cũng chỉ thuộc về dạng âm u, tịch mịch mà thôi. Vì vậy, đối với vật chí cương chí dương của thế gian như thần thú Chu Tước thì khôngthể không sinh ra sợ hãi trong lòng.

-Chết tiệt! Không biết tên tiểu tử này từ nơi nào đến mà thủ đoạn cùng thần thông lại lợi hại như vậy!

Vừa rồi Tiêu Thần lấy tu vi Bất Trụy để thi triển Thôn Thiên Nhất Chỉ khiến Mộ Hoa âm thầm khiếp sợ, nhưng dưới sự gia trì của hỏa chúc bổn nguyênthì hư ảnh Chu Tước mạnh mẽ hơn rất nhiều so với thần thông vừa rồi. Giờ đây, dưới sự tập trung của Chu Tước, Mộ Hoa lập tức sinh ra cảm giáccực kỳ nguy hiểm, nụ cười kia cũng biến mất.

- Hoa Hải!

Dưới uy áp của Chu Tước, Mộ Hoa không dám có nửa điểm tự đại, trong lòngthậm chí còn mơ hồ có chút sợ hãi Tiêu Thần. Dù sao Tiêu Thần liên tụcthi triển hai loại thần thông cũng làm nội tâm nàng chấn động không nhỏ, giờ đây ra tay không dám có chút nào nhởn nhơ như lúc trước. Thần thông “Hoa Hải” này chính là thần thông trước khi Mộ Hoa chết, uy năng vôcùng mạnh mẽ, đây là thủ đoạn mạnh mẽ nhất mà nàng có thể thi triển lúcnày.

Trong hư không, vô số đóa hoa huyết sắc ngưng tụ lại, giăngđầy trong không gian, rồi chúng chậm rãi xoay tròn lộ ra từng nhị hoamảnh mai ở trung tâm; vòng ngoài tạo hình thành những cánh hoa lớn, tỏara mùi hương thơm ngát. “Thử hoa danh vô danh, hậu lai hữu nhân cáo tri, Mộ Hoa” (Một đóa hoa vô danh, theo người sau truyền lại, lấy là Mộ Hoa) nàng cũng lấy luôn danh tự này tự xưng Mộ Hoa đại nhân. Mộ Hoa chủ yếusử dụng sự mềm mại diễm lệ khi hoa nở, mùi thơm ngát nhưng chứa kịchđộc, tu sĩ bình thường chạm đến một chút thì huyết nhục sẽ tan rã, cuốicùng thì hình thần câu diệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.