Chương trước
Chương sau
- Bắc Mang tông Lệ hồn thuật!

Cơ Nhược Hải ánh mắt dừng lại, sắc mặt trong nháy mắt chìm xuống, trong đáy mắt lãnh mang chợt lóe,

- Bách Quỷ đạo hữu, lão phu có một chuyên không giải thích được, đấychính là thần thông Lệ Hồn thuật bài trừ khế ước của Bắc Mang tôngngươi, đây chỉ là một gã Nguyên Anh tu sĩ làm sao có thể tu tập được?

Tất cả tu sĩ lúc này nghe được tên của thần thông, lập tức ánh mắt lóe lên, nhất thời hiểu rõ. Xem ra Lưu Vân không nói dối, vừa rồi Khô Sinh Tửtrắc nghiệm không sợ bị cắn trả của khế ước từ Âm Dương ngọc bội là bởivì thi triển bí thuật của Bắc Mang tông. Khi mọi người đã biết rõ sựtình, trên mặt cũng lộ ra ý trào phúng. Lệ Hồn thuật là một loại thầnthông bàng môn của Bắc Mang tông, chuyên dùng để phá khế ước, chính làbí mật bất truyền của tông môn, tu vi chưa tới Bất Trụy tuyệt đối khôngthể tu luyện được bí thuật này. Mà lúc này Khô Sinh Tử lại có thể sửdụng được, hiển nhiên Bách Quỷ đạo nhân vì muốn giúp hắn tránh bị trừngphạt mà cố ý truyền thụ cho hắn.

Bách Quỷ Đạo mắt nhìn thấynguyên thần của Khô Sinh Tử bị lệ hồn cắn nuốt, sắc mặt trở nên cực kỳkhó coi, lúc này nghe nói vậy, thản nhiên đem chuyện này toàn bộ đổ chongười khác:

- Chuyện này lão phu không biết, có lẽ Đại trưởng lão thương yêu tên này nên đã đặc biệt truyền thụ cho hắn.

Cơ Nhược Hải đáy mắt lãnh mang lóe lên, nhưng cũng không muốn vì chuyện này mà cùng Bắc Mang tông trở mặt, liền lạnh lùng nói:

- Chuyện này tạm thời chưa cần đề cập tới, nếu Khô Sinh Tử này đã thitriển Lệ Hồn thuật thì hiển nhiên trong lòng có quỷ, như vậy lời Lưu Vân đạo hữu nói hiển nhiên là sự thật, Khô Sinh Tử này ám sát đồng đạo quảlà hạng người ti tiện, xem ra đệ tử Bắc Mang tông cần phải được dạy dỗthêm, nếu không để môn hạ đệ tử đi ra ngoài, sợ rằng danh dự của quýtông sữ dần bị tổn hại mất thôi.

Bách Quỷ Đạo nghe vậy sắc mặtkhông khỏi trầm xuống, chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi cũng không nói gì, nhưng ánh mắt liếc qua Tiêu Thần, một tia sát cơ chợt lóe lên rồi biến mất.Hôm nay Khô Sinh Tử đã chết, khuôn mặt hắn trở nên xám xịt, danh dự củaBắc Mang tông bị tổn thương, đối với Bách Quỷ Đạo thì tất cả chuyện nàyđều do Tiêu Thần ban cho, sát ý trong lòng tự nhiên là nổi lên, hậnkhông thể đem Tiêu Thần giết chết ngay tại chỗ để giải trừ mối hận ởtrong lòng. Mặc dù trước mắt không thể ra tay, nhưng trong lòng đã cóchủ ý, một khi Lưu Vân rời khỏi Cơ gia, hắn tất nhiên muốn đem người kia tiêu diệt, biến xương cốt thành tro, trừu hồn luyện phách, nhận tất cảhành hạ.

Tiêu Thần mặt không chút thay đổi, nhưng linh giác củahắn nhạy cảm, sát cơ lành lạnh trong ánh mắt của Bách Quỷ đạo nhân cũngkhông thể thoát khỏi cảm ứng của hắn, trong lòng không khỏi cười lạnh.Nếu vị Bắc Mang tông này không làm gì thì cũng thôi, nhưng nếu hắn dámra tay với mình, vậy thì Tiêu Thần cũng không ngại đem hắn giết chết như đã giết Ô Cốt đạo nhân, thêm một cái mạng của Bách Quỷ hắn cũng khôngcó gì.

Đối với Bắc Mang tông mặt mũi mất hết, tất cả tu sĩ đều nhìn chăm chăm vào, trong lòng tất cả đều cười lạnh không dứt.

Ánh mắt Bách Quỷ Đạo lúc này chợt lóe lên, đột nhiên ngẩng đầu ánh mắt hướng về phía Tiêu Thần, lạnh giọng nói:

- Lão phu trong lòng có một chuyện không thể giải thích được, kính xinLưu Vân đạo hữu giúp ta giải mối nghi ngờ này. Tại Huyền Sát giới tu vibị giới hạn từ cảnh giới Bất Trụy trở xuống, mặc dù chúng ta có thể đemtu vi áp chế xuống cảnh giới Nguyên Anh, nhưng một khi tiến vào trong đó không gian xung quanh bị sụp đổ trong nháy mắt, bị lực lượng xé ráchkhông gian cắn giết, cho dù tu vi mạnh nhưng nếu ngăn cản không gian chi lực cũng sẽ bị đẩy vào bên trong không gian loạn lưu, nguy hiểm khônlường. Cho nên trong lòng lão phu cực kỳ tò mò, Lưu Vân đạo hữu nếu tuvi đạt tới cảnh giới Bât Trụy thì vì sao lại có thể bình yên tiến vàobên trong Huyền Sát giới, hơn nữa còn ở trong đó bảy ngày, dưới sự cắngiết không ngừng của vô tận Huyền Sát thú mà vẫn bình yên vô sự? Chuyệnnày nếu đạo hữu không thể giải thích rõ ràng, lão phu liền hoài nghingươi đã bị Thôn Sát đoạt sá, bây giờ không còn là tu sĩ của nhân tộcnữa! Hoặc giả, ngươi và Huyền Sát thú kia có một bí mật không thể đểngười khác biết. Cho nên, kính xin Lưu Vân đạo hữu cho lão phu cùng tấtcả tu sĩ của Trung Châu một cái công đạo, nếu không chớ trách lão phu vô tình, vì để phòng ngừa vạn nhất nên chỉ có thể đem ngươi tiêu diệttránh cho ngày sau sinh ra tai họa.

Giọng nói của Bách Quỷ Đạocàng về sau càng trở nên lạnh lùng, tất cả tu sĩ nghe vậy đều biến sắc,ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần có thêm mấy phần e dè, kiêng kị. Lời củaBách Quỷ Đạo cũng chính là mối nghi ngờ trong lòng mà bọn họ cũng khôngthể hiểu được, bây giờ nghe hắn nói vậy,trong lòng tự nhiên sinh ra hoài nghi.

Cơ Thiện thoáng do dự, trầm giọng nói:

- Lưu Vânđạo hữu, chuyện này quả thật khó hiểu, kính xin đạo hữu giải thích mộtphen, nếu không thì chúng ta không cách nào tin tưởng được ngươi.

Mọi người nghe vậy đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý. truyện dịch tại 4vn.eu

Tiêu Thần sắc mặt bình tĩnh, lúc này chắp tay thi lễ, nói:

- Cơ gia chủ cùng chư vị đạo hữu yên tâm, mặc dù Bách Quỷ tiền bối nănglực tưởng tượng cực kỳ mạnh mẽ, nhưng bất quá cũng chỉ là suy đoán củangười, Lưu Vân tự nhiên có thể giải thích được chuyện này.

Nóixong, hơi thở trong cơ thể Tiêu Thần nháy mắt giảm xuống, từ Bất Trụyđỉnh phong xuống Nguyên Anh đỉnh phong, đột ngột nhưng cực kỳ tự nhiên,không giống như thần thông ẩn nặc mà giống như pháp lực vận chuyển tựnhiên tạo thành. Nháy mắt sau đó, hơi thở của hắn một lần nữa bạotrướng, nhất thời xông lên cảnh giới Bất Trụy, qua lại ba lần sau đó mới thu tay, lạnh nhạt không nói gì.

Cơ Nhược Hải ánh mắt ngưng trọng, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần, gằn lên từng chữ, lộ vẻ khiếp sợ:

- Đệ nhị Nguyên Anh!

Đệ nhị Nguyên Anh, cho dù là tu sĩ từ thời thượng cổ cũng là thần thôngnghịch thiên mà có rất ít tu sĩ có thể biết được, nhưng nếu tu sĩ có thể tạo ra được hai Nguyên Anh, giống như hai người thực lực tăng vọt, vượt xa tu sĩ đồng cấp, nếu thần thông mạnh mẽ, thì cho dù có vượt cấp chiến đấu cũng có khả năng. Coi như Cơ gia là gia tộc truyền thừa từ thờithượng cổ, thần thông bí thuật bên trong tộc có vô số, nhưng bí thuậttạo ra đệ nhị Nguyên Anh thì chưa từng có, nếu không chỉ cần có được bíthuật này thực lực của Cơ gia sẽ điên cuồng bạo tăng, vô cùng có khảnăng trở thành thế lực lớn nhất Tu Chân Giới cũng nên!

Thanh âmcủa Cơ Nhược Hải phát ra, trong nháy mắt khiến cho vô số tu sĩ cự kỳkích động, cho dù là Vô Cực Tử, Mục Động Huyên là Bất Trụy đại năng hậukỳ cũng không ngoại lệ, trong lòng mọi người cũng không khỏi sinh ralòng tham lam. Mặc dù bọn họ tự thân không thể tu luyện, nhưng một khicó được thần thông nghịch thiên như vậy để cho đệ tử tu luyện, sợ rằngchỉ sau mấy trăm năm ngắn ngủi, thực lực hoàn toàn có thể áp chế đượcmấy phương đầu sỏ các thế lực tiến tới hùng bá cả Tu Chân Giới.

Tiêu Thần sắc mặt không chút thay đổi, nếu đã để lộ ra chuyện song anh, tựnhiên hắn đã dự liệu được những chuyện sẽ xảy ra, đối với ánh mắt thamlam cùng một tia sát cơ của những tu sĩ kia, trong lòng không khỏi cườilạnh.

- Cơ tiền bối nói không sai, chính là đệ nhị Nguyên Anh.Thủ đoạn của vãn bối so với tu sĩ đồng cấp vốn cao hơn nhiều, lúc này đệ nhị Nguyên Anh tuy có chiến lực của tu sĩ Bất Trụy, nhưng bản thân lạikhông phải là tu sĩ cảnh giới Bất Trụy, vãn bối nghĩ đây chính là nguyên nhân ta có thể dễ dàng ra vào Huyền Sát giới. Về vấn đề Bách Quỷ tiềnbối nói tại sao vãn bối có thể bình yên tại Huyền Sát giới trong bảyngày, chuyện này là bí mật của vãn bối, Lưu Vân không thể nói rõ, nhưngvãn bối vẫn có cách chứng minh trong sạch của mình.

Nói xong, trên tay Tiêu Thần lóe lên, một túi trữ vật nhất thời xuất hiện, mở ra, thản nhiên nói:

- Trong túi trữ vật này có một vạn một ngàn hai trăm ba mươi viên Huyềnchâu, nếu Lưu Vân quả thật cùng Huyết Sát thú có liên quan, thì khôngthể lấy ra được những vật này.

Một vạn một ngàn hai trăm ba mươi viên Huyền châu!

Tiêu Thần ở trong Huyền Sát giới bảy ngày, vị “Tổ Vương” của Tử Tịch giới vì để tiêu diệt Tiêu Thần, không tiếc hết thảy thi triển thần thông đẩyvào bên trong Huyền Sát giới hơn vạn con Huyền Sát thú, trong đó khôngthiếu mấy trăm con Thôn Sát, nhưng cuối cùng toàn bộ đều bị Tiêu Thầnchém giết, chỉ có một số có thể chật vật bỏ chạy được.

Tất cả tusĩ nghe vậy trong nháy mắt sinh ra hoảng sợ, cho dù là Cơ Nhược Hải đãđạt tới cảnh giới Bất Trụy đỉnh phong đã tiến rất gần tới cảnh giới TônGiả cũng không ngoại lệ, trong lòng nổi lên kinh đào hãi lãng. Số lượngHuyền Sát thú kinh khủng như vậy, chỉ sợ bọn họ cũng bị giết chết, màLưu Vân lại có thể toàn thân trở ra, điều này khiến cho mọi người khó có thể tin. Nhưng lúc này thần thức tiến vào bên trong túi trữ vật, sắcmặt của tất cả mọi người đều trở nên ngây ngốc, tất cả những kinh nghitrong lòng đều trở nên tiêu tán. Ở bên trong túi trữ vật này ngoại trừhơn vạn viên Huyền Sát châu còn có mấy vạn cái móng vuốt của Huyền Sátthú, đủ để thấy lời nói của Tiêu Thần cũng không có chút nào khoa trương cả.

- Lưu Vân này nhất định đã che dấu đi một thần thông cườnghoành nào đó. Hoặc là, thực lực mà người này biểu hiện ra không phải làtu vi chân chính của hắn, Lưu Vân này thần bí khó lường, không thể làđịch của hắn, nếu không hậu quả thiết tưởng khó có thể chịu được!

Vô số tu sĩ đều có chung một suy nghĩ như vậy trong đầu, một lần nữa nhìnlại Tiêu Thần, ánh mắt không tự chủ sinh ra vài phần kiền kỵ.

Tiêu Thần đối với sự thay đổi của tất cả đều để ở trong mắt, giờ phút nàytrong lòng cười lạnh một tiếng, những người này không biết hắn thân cóTả Mi đạo tràng là một vật nghịch thiên, có thể tiến thối tự nhiên, giờphút này thấy hắn lấy ra lượng Huyền Châu nhiều như thế tất nhiên sẽ bịkinh sợ, đó là thứ nhất. Vừa mới rồi bởi vì thần thông đệ nhị Nguyên Anh mà sinh ra một chút tham lam toàn bộ đều bị dập tắt, điều này cũng giúp hắn bớt đi không ít phiền toái, đó là điều thứ hai.

- Tốt! Tốt!Rất tốt! Quả thật là anh hùng xuất thiếu niên, nói vậy trải qua chuyệnnày, Huyền Sát giới tất nhiên có thể yên ổn thêm rất nhiều năm, ta nghĩchư vị ở đây sẽ không còn có chút nào hoài nghi về thân phận của Lưu Vân đạo hữu nữa phải không?

Vô Cực Tử cười nói, ánh mắt nhìn vềphía Tiêu Thần tràn ngập sự tán thưởng, không có một chút dị sắc nào.Người này lòng dạ rộng rãi, mặc dù sau khi biết tin tức về đệ nhị Nguyên Anh có chút hơi thất thố, nhưng bây giờ đã khôi phục lại bình thường,trong lòng không một chút tà niệm.

Mọi người nghe vậy đều âm thầm gật đầu, dù sao Tiêu Thần lấy ra hơn vạn Huyền châu thực ra khiến mọingười quá rung động, so với bất cứ điều gì cũng đều có sức thuyết phụchơn!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.