Hưu!
Một tiếng xé gió vang lên, một thân ảnh từ bên trong tử mang phóng ra. Tiêu Thần sắc mặt vẫn bình lặng, mặc dù có chút mệtmỏi nhưng khí độ vẫn rất trầm ổn.
Mục Tuấn Nhiên tự nhiên trong lòng sinh ra một dự cảm chẳng lành. Tiêu Thần đã tiến gần tớihắn, dù không biết tại sao Tiêu Thần có thể vượt qua tử mang nhưng chắcchắn đây chẳng phải chuyện tốt lành gì. Mục Tuấn Nhiên lập tức xuất độnquang lui về sau để kéo dãn khoảng cách, hắn thực sự không dám đối chiến với Tiêu Thần.
- Cấm cố! ( giam cầm)
Tiêu Thần gầm nhẹ một tiếng, một tay đưa ra không trung rồi nắm chặt lại.
Ầm!
Không gian trở nên méo mó rồi thành hình một lãnh địa giam giữ.
Mục Tuấn Nhiên sắc mặt trở nên vô cùng khó coi, nếu cho gã đủ thời gian thì việc phá vỡ lãnh địa giam cầm này không khó, nhưng lúc này Tiêu Thần đã lao tới ngay gần trước mặt, một quyền rất bình thường từ từ đánh ra.
Một quyền xuất ra làm rung chuyển không gian.
Mục Tuấn Nhiên trong mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ, bây giờ rốt cuộc hắn đã hiểutại sao Tiêu Thần lại có thể thoát ra khỏi tử mang, thì ra là dựa vàonhục thân quá mạnh. Lúc này đã không còn khả năng thi triển thần thônggì nữa, Mục Tuấn Nhiên theo phản xạ đưa tay lên chắn trước người, sắcmặt trở nên vặn vẹo khó coi vô cùng.
Một quyền tiếp xúc,vòng pháp lực bảo hộ bên ngoài của Mục Tuấn Nhiên lập tức vỡ nát, tiếngxương cốt vỡ vụn nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958965/quyen-4-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.