- Ha ha, rốt cục đã trở lại!
- Rời đi đã hơn một năm, chỉ có quê hương là thoải mái nhất, cũng không biết Hổ Tử nhà ta cao lớn đến đâu rồi.
- Trở về đem hàng hóa bán đi, chúng ta sẽ hảo hảo nghỉ ngơi một chút. Một năm này ăn không ngon, ngủ không yên, quả thật là mệt muốn chết mà.
Một đám ha hả mà cười, cả đội ngũ hành thương không ngờ tốc độ nhanh hơn vài phần.
Vào cửa thành, những người bán rong đã rời đi gần hết. Lão Tôn đầu uy vọngkhá cao. Mọi người gom góp từng phân tiền đặt trong túi trữ vật nhờ hắngiao cho thủ lĩnh. Vậy là chuyện lần này coi như xong.
- Tiềnbối, bên trong là ba ngàn hạ phẩm linh thạch, kính xin tiền bối kiểmtra, trên đường đi, đa tạ tiền bối mấy lần xuất thủ, trong lòng chúng ta vô cùng cảm kích.
Trong lúc nói chuyện, lão Tôn Đầu hai tay đem túi trữ vật kia dâng lên.
Nam tử kia lạnh lùng đưa tay nhận lấy, thần thức đảo qua rồi lạnh nhạt gậtđầu, sau đó xoay người rời đi, từ đầu đến cuối không hề mở miệng nóichuyện.
Nhưng mọi người đối với tính tình lạnh lùng của hắn đã sớm biết được, giờ phút này cũng không có người nào tỏ ra kinh ngạc.
- Được rồi các vị, bây giờ chúng ta trước tiên đem hàng hóa trên xử lýmột chút, nếu như ai đồng ý thì đến nơi ở của ta, lão Tôn Đầu ta sẽ chocác ngươi nếm thử tay nghề của lão bà nhà ta.
Lão Tôn đầu thoải mái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958927/quyen-4-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.