Trong đình viện mỹ lệ ở một nơi nào đó của Cấm Thiên thành có hai tu sĩ đang ngồi điối diện với nhau.
Tiêu Thần lúc này đang hờ hững uống một hụm rượu, mày hơi nhăn lại. Tính đến hôm nay thì tông môn gia nhập vào đây đã hơn nửa tháng, dù Thủy Mặc Tửđã hỏi thăm các nơi, nhưng vẫn chưa có tin tức nào của Nguyệt Vũ khiếntrong lòng Tiêu Thần cảm thấy lo lắng.
Phía đối diện, Đa Bảo đạo nhân ngồi đó, trên mặt đầy vẻ bình tĩnh.
- Như vậy lão gia hỏa đó đã thối lui, vậy hôm nay lão phu sẽ rời đi vậy.
Tiêu Thần nghe vậy ngẩng đầu, hơi trầm ngâm, chắp tay nói:
- Đa tạ sư huynh đã bảo hộ nhiều ngày qua, nếu không Tiêu Thần đã sớm rơi vào trong tuyệt cảnh,
Giọng nói Tiêu Thần có chút thành khẩn.
Đa Bảo hơi xua tay, cũng không để ý cách xưng hô của Tiêu Thần, nhàn nhạt nói:
- Bất quá đó là việc cần làm, ngươi không cần cảm tạ ta.
Nói đến đây, lão nghĩ đến Tiêu Thần bứt lên da hổ, khóe miệng mỉm cười.
Tiêu Thần khẽ lắc đầu, cầm vò rượu trong tay hướng về phía trước nói:
- Một khi đã vậy, hôm nay có vò rượu ngon, hay xem như lời tiễn biệt của Tiêu Thần đối với sư huynh.
Đa Bảo hơi trầm ngâm, giơ vò rượu lên, khẽ đụng, rồi ngửa mặt uống cạn.
Ba.
Vò rượu vỡ, Đa Bảo đạo nhân bước ra từng bước, thân ảnh liền biến mất, có tiếng vọng nhỏ vang lại từ đó.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958901/quyen-4-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.