Nơi đỉnh núi, chúng tu sĩ một trận xao động.
Lý Tiểu Nghệ hắc y như liên, y sam tung bay, đạp không mà đến.
Trên mặt cười không che dấu nổi vẻ kinh hỉ, có chút u oán, có chút nổi giận, tựa như giận lại tựa như vui.
Độn quang hạ xuống liền đi mau về phía trước.
Chúng tu sĩ tâm thần bất định, như thủy triều vội dạt ra, lộ ra một thông đạo, phía cuối có một thân ảnh thanh sam đứng thẳng, mỉm cười.
- Bảy năm không có một điểm tin tức, ngươi giờ thế nào rồi?
Lý Tiểu Nghệ mở miệng, trong lòng kích động ban đầu cũng dần dần bình tĩnh lại, thản nhiên hỏi.
Tiêu Thần cười khẽ, tiểu nha đầu này tuy ra vẻ trấn định, nhưng ánh mắt lóe lên liên tục, há có thể giấu diếm được hắn.
- Không tệ.
Chỉ hai chữ, không hơn.
Lí Tiểu Nghệ bực mình, oán hận trừng mắt nhìn Tiêu Thần một cái, giờ phút này mới nhận thấy ánh mắt quái dị của tu sĩ xung quanh, bất giác mặt cười ửng hồng, có chút xấu hổ.
- Đi theo ta.
Nói xong, thân thể mềm mại khẽ chuyển, vận khởi độn quang, quay về theo đường cũ.
Tiêu Thần thoáng chần chờ, nhưng sau đó cũng lóe lên độn quang đuổi theo. Nếu không, tiểu nha đầu này tất sẽ không bỏ qua cho hắn.
Vạn Ma tông tu sĩ giờ phút này xoay đầu lại, ánh mắt rơi trên người Tiêu Thần, đều ẩn chứa chút đánh giá.
Không ít tu sĩ trẻ tuổi, ánh mắt lóe lên bất thiện, áp bức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958839/quyen-4-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.