Mộc vực
Tại một nơi núi non, một người tu sĩ hốt hoảng mà chạy, sắc mặt tái nhợt.
Hưu!
Một vòng canh kim kiếm mang xẹt qua, đầu lâu bay lên, máu phun như suối, tách ra đỏ thẫm.
Thân ảnh Tiêu Thần cao ngất xuất hiện, mặt không chút thay đổi, đôi mắt lành lạnh.
“Bốn trăm."
Tu sĩ này là tu sĩ thứ bốn trăm của Mộc gia mà Tiêu Thần diệt sát sau khi tiến vào Mộc vực.
Lấy thần thức của hắn, lại có thêm Huyết Mâu ( con mắt máu),không có bất kỳ một gã Mộc gia tu sĩ nào có thể chạy thoát.
Nhưng vào lúc này, Tiêu Thần ngẩng đầu lên, trong mắt xẹt qua vẻ kinh nghi, nhìn Mộc gia phía xa. Từ trong nguyên thần cảm ứng, một cỗ lành lạnh, âm lãnh, mùi huyết tinh xông lên tận trời, phát ra khí tức vô cùng uy bức
Khóe miệng Mộc gia lão tổ nhết lên, lộ ra vẻ dữ tợn.
- Mộc lão quỷ, khí tức này, nói vậy đây chính là thủ đoạn của Mộc gia các ngươi, chẳng lẽ Mộc gia ngươi còn ẩn tàng bí mật nào đó hay sao?
Tiêu Thần hơi trầm ngâm, thản nhiên mở miệng.
- Ngươi cho rằng lão phu sẽ đem việc này báo cho ngươi, thực si tâm vọng tưởng. Không cần tốn nhiều võ mồm, cho dù ngươi thi triển sưu hồn thuật, lão phu cũng cam đoan chẳng được lợi ít gì.
Mộc lão quỷ cười lạnh, trong đôi mắt một mảnh lành lạnh.
Tiêu Thần trầm mặc, tiện đà khẽ lắc đầu
- Cho dù ngươi không nói, ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958813/quyen-4-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.