Mục Hâm cười lạnh, chỉ là tu sĩ có cảnh giới kim đan sơ kì mà cũng dám cùng hắn đấu pháp, thực là muốn chết.
Song chưởng chạm nhau.
Oanh!
Hình Thiên sắc mặt nháy mắt trở nên trắng bệch, máu miệng máu mũi tràn ra, thân thể lập tức bị văng ra bên ngoài mấy trượng.
“Sư huynh!”
Lăng Thanh Nhi hoa dung thất sắc, căm hận nói:
- Các ngươi muốn như thế nào, Tiêu Thần đại ca đi vắng, các ngươi dám tới đây càn rỡ, ngày sau khi hắn trở về, các ngươi vì hành vi hôm nay của mình sẽ phải trả giá thật nhiều.
Mục Hâm sắc mặt hờ hững, ra tay đánh lui Hình Thiên, giờ phút này nghe thấy vậy, ánh mắt chớp lên, khóe miệng khẽ cười lạnh.
- Tiêu Thần là cái thá gì, cũng dám cùng bổn thiếu gia ta đánh đồng!
- Trước mắt chớ nói hắn sinh tử không rõ, cho dù còn sống, chẳng lẽ còn dám trở lại Tiêu thành tự tìm đường chết!
- Bổn thiếu gia không phải là tu sĩ Mộc gia, trong lòng cũng không băn khoăn, cho dù hôm nay đem Tiêu gia huyết tẩy thì thế nào? Chả lẽ có người vì thế mà dám đối địch cùng Mục gia ta?
Trung Châu Mục gia, vốn là siêu cấp đại thế lực, nếu không phải quay về hòng tế tông tế tổ, hắn đường đường là đệ tử đích hệ Mục gia, như thế nào có thể hạ mình đi tới Triệu quốc nhỏ nhoi này?
Thanh âm Mục Hâm vừa dức, mọi người liền biến sắc.
Tiêu phụ sắc mặt tái nhợt, nhưng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958805/quyen-4-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.