- Hôm nay không thể đem ngươi thôn phệ, ta tất nhiên sẽ bị chém giết, một khi đã như vậy, vì sao phải đem việc này nói cho ngươi.
Tiêu Thần trầm mặc, một lát sau ngẩng đầu nói
- Tâm ma, ngươi muốn thôn phệ ta, bất quá là vì có thể đoạt được thân thể này, thay ta hành tẩu thế gian. Nếu là hôm nay ngươi đem việc này nói cho ta, Tiêu Thần ta cam đoan hôm nay sẽ không giết ngươi, hơn nữa ngày sau thậm chí có cơ hội sẽ giúp ngươi có được thân thể, tự thành một khối.
Tâm ma nghe vậy sắc mặt khẽ biến, trong mắt hiện lên vài phần vẻ ngoài ý muốn, thoáng chần chờ, sau lại cười lạnh.
- Nói miệng không bằng chứng, làm sao ta có thế tin tưởng.
Tiêu Thần mặt không chút thay đổi, ánh mắt lãnh mang lóe ra
- Trước mắt ngươi không có lựa chọn, tin tưởng có lẽ sẽ có một sinh cơ, nếu không tin thì phải chết là điều không thể nghi ngờ.
Tâm ma trầm ngâm, sắc mặt âm tình bất định, hiển nhiên trong lòng đang suy tư, một lát sau ngẩng đầu lên nói
- Nếu ngươi đảm dám gạt ta, ta cho dù vạn kiếp bất phục, tuyệt đối cũng sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Tiêu Thần đối với lời này giống như đã biết trước, tựa hồ sớm đoán được sẽ có kết cục này, thản nhiên nói:
- Miệng lưỡi lợi hại cũng vô dụng, ngươi phải biết, Ta không phải là hạng người nói không giữ lời. Vì phòng ngừa ngươi ngày sau tráo trở, giao ra một hồn một phách cho ta, ngày sau nếu có dị động, tâm niệm ta vừa động là ngươi sẽ hôi phi yên diệt.
Tâm ma được nghe lời ấy, tuy rằng kinh sợ, nhưng nghi ngờ trong lòng cũng bị đánh mất vài phần. Nếu là Tiêu Thần không có yêu cầu như thế, thì hắn còi hơi bất an. Dù sao hai người sống chung, nếu là quả thật muốn buông tha một con đường sống, cũng cần phải đem sinh tử của đối phương hoàn toàn nắm trong tay, nếu không sao có thể an tâm.
Hai người vốn là một khối đồng sinh, âm dương song hồn, dương hồn là chính thể, âm hồn làm phó thể, đại biểu hai loại tính cách bất đồng, đối với tâm tính của nhau vô cùng hiểu rỏ.
Hắn trầm mặc một lát, tâm ma đưa tay vổ lên người, lấy ra hai khối màu xám, hướng Tiêu Thần vứt đi. Bởi vì hắn trong lòng cực kỳ rõ ràng, nếu là không đáp ứng việc này, Tiêu Thần tình nguyện không hiểu nghi hoặc trong lòng, cũng sẽ không chút do dự ra tay diệt sát hắn, kết thúc hậu hoạn.
Tiêu Thần đưa tay đem hai khối màu xám cầm trong tay, thần thức đảo qua, tiện đà dương tay đưa vào ấn đường liền biến mất không thấy gì nữa.
- Tốt lắm, ngươi đã đã giao ra nhất hồn nhất phách, như vậy liền bắt đầu trả lời vấn đề của ta.
Hơi thở Tâm Ma uể oải, xuất ra nhất hồn nhất phách, nếu không nghĩ ngơi một lát, rất khó khôi phục lại.
- Việc này, ta từ từ sẽ nói cho ngươi biết.
Thanh âm hạ xuống, tâm ma từng bước bước tới, thân ảnh nháy mắt xuất hiện bên cạnh Tiêu Thần, nói nhỏ vào lổ tai hắn.
Đối với việc này sắc mặt Tiêu Thần bình tĩnh không có nửa điểm khác thường, Tâm Ma nếu dám can đảm có nửa điểm dị thường, tâm niệm hắn vừa động liền có thể chết không có chỗ chôn.
- Sự tình chính là như vậy, ta cũng không cần phải lừa ngươi, dù sao ngày sau ta có được tự do, còn cần dựa vào chủ thể xuất thủ tương trợ.
Tâm ma nói xong, liền hướng Tiêu Thần đi đến, nháy mắt dung nhập vào trong cơ thể biến mất không thấy gì nữa.
Hai người vốn là một khối, dỉ nhiên là không hề bài xích nhau
Sắc mặt Tiêu Thần âm trầm như nước, ánh mắt lóe lên liền khôi phục lại bình thường, ánh mắt ẩn hàm vẻ lãnh liệt, đảo qua không gian Tâm Ma, tiện đà một chưởng chụp xuống.
- Tâm ma đã đi, ngươi cũng không cần tiếp tục tồn tại
Thanh âm vừa dức không gian Tâm Ma liền vỡ vụn, thân ảnh Tiêu Thần biến mất không thấy gì nữa.
Trong không gian Nhân Nguyên Đạo Quả, Tiêu Thần chậm rải mở hai mắt ra, phát ra thần quang, mà giờ khắc này này bên trong đan điền Nguyên Anh ngưng hình, đúng vào thời khắc này hoàn thành. Hắn vào không gian Tâm Ma thật lâu nhưng so với ngoại giới mà nói, bất quá chỉ là trong nháy mắt.
Nguyên Anh đại thành, mới được tính là chân chính tồn tại cao trong thế gian, thọ nguyên tăng lên ngàn năm, nguyên thần điều động linh lực thiên địa, thần thông uy lực tăng vọt, hiệu xưng chân quân!
Mà giờ khắc này, trải qua trăm cay nghìn đắng, khó khăn vô tận Tiêu Thần rốt cục cũng Kết Anh!
Năm đó ở Bắc Hoa Châu Hạo Hản đại lục chỉ là tu sĩ luyện khí kỳ nho nhỏ, hiện giờ đã có thể ở Tu Chân Giới khai tông lập phái, trở thành một đời tổ sư, được quàn đại đệ tử đời sau cúng bái phụng dưỡng!
Năm đó lúc đối mặt Minh Tiêu lão tổ chỉ là Kim Đan sơ kỳ, cần phải liều cả mạng sống, giờ phút này giơ tay nhấc chân là có thể diệt sát vô số tu sĩ Kim Đan
Năm đó bị Mộc gia làm cho lên trời không được xuống dất không xong, cửu tử nhất sinh xông qua khe không gian may mắn thoát nạng, hiện giờ thần thông thủ đoạn dĩ nhiên đạt tới đỉnh cấp của nhân gian, diệt sát Mộc gia lão tổ chỉ như lấy đồ trong túi.
Tuy rằng sớm đã nắm chắc sẽ Kết Anh, nhưng trong lòng Tiêu Thần vẫn khá kích động, khẻ nhắm mắt, cố áp chế nỗi lòng, một lát sau miễn cưỡng đem cảm xúc trong lòng áp chế lại, Tiêu Thần đem tâm thần chìm vào thể nội, giờ phút này chậm rãi cảm nhận biến hóa của tu vi.
Bên trong đan điền, chỗ Kim Đan, bây giờ đã hóa thành một thân ảnh chừng nửa thước, trắng tinh, giờ phút này đang ngồi khoanh chân trên hư không giống như đang tu luyện. phía dưới Nguyên Anh là một hồ nước nhỏ, hồ này chính là pháp lực ngưng tụ mà thành, mỗi một giọt đều ẩn chứa năng lượng cực kỳ mạnh mẻ, giờ phút này Kết Anh thành công, pháp lực trong cơ thể Tiêu Thần lần nửa tăng vọt, hùng hậu vô cùng, không kém gì tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ!
Bên ngoài đan điền, không gian nguyên thần tiếp tục khuếch trương, nguyên thần lực lượng theo cảnh giới đột phá lần thứ hai tăng vọt, giờ phút này vừa mới đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ cảnh giới, nếu là trải qua kim ấn tăng lên gấp năm lần tuyệt đối có thể đạt tới cảnh giới Nguyên Anh viên mãn, cho dù so ra vẫn kém cảnh giới Bất Trụy, nhưng cũng sẽ kém không xa. Mà cây bồ đề giờ phút này tựa hồ theo thực lực Tiêu Thần tăng lên mà chiếm được một chút chổ tốt, ban đầy chỉ lớn tầm ba thước giờ phút này đã lớn thêm một đoạn, đạt tới bốn thước, trên thân tỏa ra ánh sáng long lanh, tản mát ra một cỗ khí tức nhàn nhạc. Ở nơi này khí tức nguyên thần của Tiêu Thần lúc nào cũng có thể bảo trì trạng thái thanh tỉnh, không bị huyễn trận mê hoặc. Trên cây bồ đề, ô quỷ vẫn ngủ say như trước, giờ phút này tựa hồ đã nhận ra ý niệm của Tiêu Thần tiến đến, ánh mắt mở ra, là lộ ra vài phần vui mừng. Tiểu gia hỏa này tựa hồ đã khát trước kia rất nhiều, sống trên cây bồ đề, dĩ nhiên đã cho nó một xuất thân cực kỳ bất phàm, như vậy ngày sau nhất định có thể nhận ra được chổ bất phàm này
Pháp lực tu vi nguyên thần tăng vọt, cho dù là tu vi bản thân, cũng có thể chống lại Nguyên Anh hậu kỳ, hơn nữa còn có thân thể mạnh mẻ, uy lực bản thân Tiêu Thần lại càng tăng vọt. Từ lúc trước khi Kết Anh, thân thể cũng đã đạt tới phẩm chất đạo khí, giơ tay nhấc chân có thể hỗn loạn vạn quân, dời non lấp bể huống chi lúc này tu vi đạt tới cảnh giới Nguyên Anh, thân thể được pháp ;ực rèn luyện uy lực tiếp tục tăng lên, hiện giờ đã sắp đạt tới phẩm chất đạo khí trung cấp, sợ là đã có thêm mấy vạn cân lực đạo.
Trong chốc lát, Tiêu Thần chậm rãi mở mắt ra, ánh mắt ôn hòa, trong cơ thể lại có một cỗ phong phạm khí độ tán phát ra.
- Trước mắt Kết Anh thành công, thế gian này chỉ có Bất Trụy tu sĩ mới có thể tạo thành uy hiếp đối với ta, dưới Bất Trụy, tuyệt đối không có người náo là địch thủ của ta. Cho dù đối mặt tu sĩ Bất Trụy, nếu là trước kia ta hẳn phải chết không thể nghi ngờ, còn bây giờ cũng có nếu là thủ thắng là không thể nhưng bỏ chạy thì không khó.
Lấy cảnh giới Nguyên Anh, đối mặt tu sĩ Bất Trụy mà có tự tin này, đủ để Tiêu Thần kiêu ngạo.
Nhưng giờ phút này, mày hắn nhíu lại, sắc mặt âm tình bất định, hiển nhiên đang có điều do dự.
Ngay sau đó, trên tay Tiêu Thần xuất hiện một mai ngọc màu đen, thần thức đảo qua, hai chử “Liệt Anh” hiện lên trong đầu.
- Liệt Anh bí pháp này mạnh mẻ vô cùng, nếu có thể tu luyện thành công, trong cơ thể có được hai Nguyên Anh, đến lúc đó vô luận thần thông thủ đoạn gì đều có thể tăng lên gấp hai lần, đối mặt Bất Truy tu sĩ, cũng có thể chiến một trận. Lấy tu vi của ta hiện giờ, tuy rằng không kém, nhưng chỉ có thần thông có thể chống lại Bất Trụy tu sĩ, mới có thể tung hoành Nhân Gian Giới, không sợ bất cứ thứ gì Hoàng Tuyền Tông cùng ta đã kết một mối tử thù, môn phái này có khả năng có Bất Trụy tu sĩ tồn tại, nếu muốn nhổ tận gốc, trước mắt thực lực ta vẫn là quá yếu! Hơn nữa hiện đang ở bên trong Nhân Nguyên Đạo Quả, năng lượng sung túc, thi triển bí pháp cũng dể thành công hơn
Thành công thì thực lực đại tiến, thất bại thì vô cùng có khả năng rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.
Tiêu Thần trầm ngâm, trước mắt là việc liên quan tới sinh tử, tự nhiên hắm phải cẩn thận.
Một lát sau, hắn chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt hiện lên vài phần kiên định, nếu đả có “Liệt Anh” bí pháp mà lại bỏ qua trong lòng quả thật không cam tâm, huống chi giờ phút này đang ở trong Nhân Nguyên Đạo Quả, năng lượng sung túc, xác suất thành công cũng có trên năm thành.
Tu Chân giả kỳ thật là một con bạc điên cuồng, xác suất thành công giúp tu vi tăng lên gấp đôi đã có trên năn phần, hấp dẫn như vậy, đủ để cho đại bộ phận tu sĩ liều mạng
Tiêu Thần tuy cẩn thận, nhưng thế cục trước mắt, hắn đành phải lựa chọn đi đánh cuộc một lần!
Bởi vì, trước mắt hắn còn có một nơi cuối cùng để dựa vào! Chính là lão giả trên đỉnh núi kia, cái gọi là thượng tộc, tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn hắn chết, trong lúc nguy cơ, lão quỷ này nhất định sẽ ra tay! Có hắn tương trợ, thì dù có nguy hiểm, gì cũng đều có thể giải quyết dễ dàng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]