Chương trước
Chương sau
Tiểu Chuyên tuy rằng trầm mặc ít lời, tính khí cũng cực kỳ lãnh mạc, trừ Tiêu Thần, việc gì Tiểu Chuyên cũng không hề để tâm. Nó vốn là tự tay luyện chế mà thành, sau đó theo hắn một đường huyết tinh, sớm coi Tiêu Thần giống như cha. Lúc trước Tiểu Chuyên tuy rằng uy lực không kém, nhưng miễn cưỡng lắm chỉ đạt tới tầng thứ thượng phẩm pháp bảo, nhiều lần gặp phải sinh tử nguy cơ đều không thể thay chủ nhân chia sẻ nửa điểm nguy hiểm.

Cho nên, Tiểu Chuyên trong lòng cực kỳ tự trách.

Vì thế, tại Bất Trụy động phủ, nó không chút do dự lựa chọn thôn phệ Ngự Thiên Thuẫn, muốn có được lực lượng cường hãn hơn!

Đó là lí do mà hôm nay Tiểu Chuyên nhất định phải đem cái Bạch Cốt đại ấn kia hung hăng đánh vỡ, gắt gao trấn áp, nó muốn cho chủ nhân biết, Tiểu Chuyên hôm nay trở nên vô cùng cường đại, đã có thể giúp hắn chia sẻ rất nhiều!

Bên trong phong ấn, cửu tử nhất sinh, tận lực chống đỡ, từng chút từng chút hoàn thành thôn phệ, Tiểu Chuyên sở dĩ thừa nhận hết thảy, là vì muốn có ngày hoàn toàn bộc lộ, kinh diễm thế nhân!

Một cỗ đại thế chưa từng có từ trước đến nay, khiến vạn vật tránh xa nháy mắt bộc phát ra, bên trong khí thế, Tiểu Chuyên thể tích điên cuồng tăng vọt, chốc lát đã đạt tới cực hạn ba trăm ba mươi trượng, xu thế hỗn loạn vạn quân, hướng Bạch Cốt đại ấn ầm ầm trấn áp xuống!

Dám can đảm bất kính với chủ nhân, bất kể là ai, đều vì thế phải trả một cái giá cực đắt!

Trong lòng Tiểu Chuyên sát khí tung hoành!

Oanh!

Song phương ầm ầm đối chiến, phía trên Bạch Cốt đại ấn nháy mắt toát ra vô tận bạch cốt tinh khí, cùng thổ sắc thần quang từ trên thân Tiểu Chuyên điên cuồng giảo sát cùng một chỗ, năng lượng dao động hung hãn khủng bố lấy hai vật làm trung tâm, nháy mắt hướng bốn phương tám bắn ra.

Bạch Cốt đại ấn, Tiểu Chuyên cả hai thể tích tất cả đều hơn ba trăm trượng, giờ phút này giảo sát cùng một chỗ, bạch cốt tinh khí cùng thổ hoàng sắc thần quang khuấy động không ngớt, tạo thành trùng kích lực không gì sánh được vào thị giác.

- Địa phẩm đạo khí, uy lực không kém chút nào Hoàng Tuyền đại ấn, Lưu Vân này đến tột cùng là ai, có thể có được chí bảo như vậy!

- Khó trách người này can đảm dám ra tay, hóa ra trong lòng là có mười phần nắm chắc.

- Hôm nay chuyến đi này không tệ, đấu pháp đặc sắc quả khiến cho người ta mở rộng tầm mắt! Chính là không biết, trong hai người ai có thể đạt thắng lợi cuối cùng!

Trong lòng tu sĩ cao tầng các đại tông phái nhất tề chấn động, tầm mắt ẩn hàm ý thăm dò liếc nhìn lẫn nhau.

Lưu Vân này tu vi thần thông tất cả đều thuộc loại nổi trội so với tu sĩ cùng thế hệ, hơn nữa trong tay giữ địa phẩm đạo khí, tiềm lực mạnh tự nhiên không cần hoài nghi, người này lại là tán tu, nếu có thể đem nhận làm môn hạ, mấy chục năm sau tất sẽ thành nhân vật cốt cán trong tông môn! Nghĩ đến đây, thật ra có không ít người trong lòng động ý niệm trong đầu, nếu Lưu Vân thắng lợi, đem đưa hắn thu làm môn hạ, hiển nhiên là một lựa chọn tốt.

Tà Thiên Hành vừa sợ vừa giận, giờ phút này nhìn thấy phái đối diện đôi mắt Lưu Vân vẫn trầm ổn như trước, sắc mặt hắn hoàn toàn âm trầm xuống, nghĩ chính mình lúc trước còn muốn chơi mèo vờn chuột, , trong lòng lại càng xấu hổ và giận dữ không thôi!

- Đáng chết, Lưu Vân này đến tột cùng là kẻ nào, tuổi còn nhỏ, mà đã có được thần thông pháp lực tu vi khiến người ta sợ hãi, lại còn có đạo khí pháp bảo cường hoành như vậy!

- Giờ phút này Hoàng Tuyền đại ấn bị cục gạch kia cuốn lấy, xem ra muốn đánh chết người này, chỉ có thể do lão phu tự mình xuất thủ!

- Sau khi đoạt xá, pháp lực tu vi lão phu đã bị hạn chế, toàn lực ra tay chỉ có thể kiên trì năm tức thời gian, nếu không sẽ bộc lộ tự thân khí tức, bại lộ việc đoạt xá. Cho nên trong vòng năm tức, nhất định phải trảm sát kẻ này!

Tà Thiên Hành trong lòng sát khí đại thịnh, giờ phút này trong lòng hạ quyết tâm đó là nháy mắt ra tay.

Đệ nhất tức!

Hoàng Tuyền thao thiên!

Tà Thiên Hành ngang nhiên ra tay, lúc này tu vi hoàn toàn bạo phát không có có nửa điểm lưu thủ, muốn trong thời gian ngắn nhất đem Tiêu Thần đánh chết, cho nên xuất ra thần thông lợi hại của Hoàng Tuyền Tông.

Một đạo Hoàng Tuyền dài chừng hơn ba trăm trượng, rộng hơn mười trượng, không rõ từ đâu ngưng tụ mà ra, vô tận khí tức sâm lãnh ẩn hàm từ giữa tán phát ra, tràn ngập không gian. Tuy rằng yên tĩnh không tiếng động bình yên chảy xuôi, nhưng từ khí tức trong Hoàng Tuyền này, cũng đủ để khiến người run như cầy sấy!

Hoàng Tuyền nháy mắt xuất hiện khiến người chấn kinh, cũng không kỳ quái, bởi vì một thức thần thông này lại bốc phát ra khí tức uy áp không kém gì tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ xuất thủ.

Tà Thiên Hành tu vi Kim Đan lại có thể phóng xuất ra thần thông như vậy, tự nhiên khiến trong lòng mọi người kinh nghi bất định. Nghĩ đến lời Quân Ly tiên tử cùng Tử Yên tiên tử nói trước đó về việc đoạt xá, trong lòng không khỏi tin vài phần. Nhưng nếu là đoạt xá trọng sinh, Nguyên Anh khí tức cùng thân thể không hợp, khí tức dị dạng trừ phi trải qua trăm năm thời gian không ngừng tế luyện mới có thể loại bỏ tình trạng đó, nếu không tuyệt đối không thể tránh được nguyên thần cảm ứng của mọi người. Nhưng giờ phút này mặc cho bọn hắn thần thức đảo qua, khí tức trên người Tà Thiên Hành vẫn cực kỳ thuần tịnh, tán phát bừng bừng sinh khí, không có lấy một chút khác thường, lập tức chỉ có thể tạm thời đem nghi hoặc áp tại trong lòng, tiếp tục ngồi bàng quan.

Tiêu Thần thấy Tà Thiên Hành xuất thủ trong nháy mắt, trong lòng dĩ nhiên minh bạch suy nghĩ người này, lập tức âm thầm cười lạnh không thôi.

- Vặn vẹo!

Tiêu Thần bỗng nhiên đưa tay, nắm lấy hư không, hư ảnh Hoàng Tuyền vô tận nhất thời run lên, lập tức không gian xung quanh giống như bị một đại thủ vặn lại, khúc chiết biến dạng hóa thành một mảnh mơ hồ, làm cho ánh mắt chúng nhân không thấy được gì rõ ràng.

Không gian thần thông vặn vẹo, Tiêu Thần tu luyện Toái Không thần thông có được, uy lực mạnh mẽ, nếu là thần thông pháp bảo bình thường, chỉ sợ dưới lực tác dụng của không gian vặn vẹo nháy mắt sẽ vỡ nát.

Nếu Tà Thiên Hành xuất thủ khiến người ta cảm thấy rung động, thì Tiêu Thần giờ phút này thi triển không gian thần thông, lại càng hãi người tới cực điểm.

Không gian lực, chỉ có tu vi đạt tới Nguyên Anh cảnh giới, nguyên thần cùng thiên địa giao tập, mới có thể đụng chạm đến một loại lực lượng cường đại huyễn hoặc khó hiểu. Theo tu vi của tu sĩ không ngừng tăng cường, cảm ứng đối với không gian càng ngày càng rõ ràng, đó là có cơ duyên có thể nắm giữ Thuấn Di nghịch thiên thần thông, tâm niệm vừa động trong nháy mắt vượt qua nghìn dặm! Về phần chân chính nắm giữ không gian thần thông, chỉ có tồn tại cảnh giới Bất Trụy có thể làm được, giơ tay nhấc chân không gian vỡ vụn, uy lực vô cùng vô tận, chém giết nghìn vạn người bất quá chỉ một cái phất tay.

Tuy rằng Tiêu Thần giờ phút này thi triển ra không gian thần thông sơ cấp nhất, nhưng cũng gây cho mọi người thật nhiều rung động.

Oanh!

Hoàng Tuyền vô tận bị phong ấn bên trong không gian vặn vẹo, Tà Thiên Hành biến sắc, lập tức điên cuồng thúc dục thần thông, tốc độ Hoàng Tuyền chảy xuôi tăng lên gấp mấy lần, tuy rằng như cũ không một tiếng động, nhưng lại sinh ra từng đợt sóng, hướng bốn phương tám hướng điên cuồng vỗ tới.

Dưới từng con sóng lớn của Hoàng Tuyền đập vào, không gian vặn vẹo nhất thời kịch liệt run rẩy lên.

Nhưng cũng trong lúc này, đệ nhị tức thời gian lặng yên lướt qua đầu ngón tay, chảy xuôi mà đi.

Mắt thấy Hoàng Tuyền kia sắp phá vỡ không gian vặn vẹo, trong mắt Tiêu Thần vô số cấm đạo phù văn điên cuồng lóe ra không ngớt, mười ngón tay nhanh như múa, tung bay cao thấp, từ đó trăm ngàn cấm đạo phù văn nháy mắt hoàn thành, dừng ở bên ngoài không gian vặn vẹo hình thành một cấm chế đại trận, nơi Hoàng Tuyền hư ảnh giãy dụa muốn lao ra, nháy mắt bị cấm chế này bịt kín cản lại!

Đệ tam tức, đã qua.

Sắc mặt Tà Thiên Hành khó coi tới cực điểm, ngũ tức thời gian đã quá nửa, mà thần thông Hoàng Tuyền thao thiên của hắn vẫn không chạm được nổi một góc áo của Lưu Vân, xem ra muốn lập tức đem hắn trảm sát, đã không có hy vọng.

Cả đời Huyết Ngục trải qua hơn nghìn năm gặp vô số lần chém giết, sát phạt quyết đoán tuyệt không phải người thường có thể sánh bằng, sau khi xác định được việc đó, tam chưởng liên tiếp đánh ra.

- Diệt Sinh ấn, Phù Đồ ấn, Táng Thiên ấn, tam ấn liên hợp, oanh giết người này cho ta.

Tam chưởng chụp xuống, linh lực trong thiên địa hoàn toàn bạo động, phát ra tiếng động ầm vang tựa như tiếng sóng lớn.

Linh lực từ hư không ngưng tụ lại, bốn phương tám hướng, hóa thành hai chữ Diệt Sinh, chính là Diệt Sinh ấn.

Sát sinh cầu đạo, tạo thành vô cùng sát nghiệt, thu thập vô tận sát khí ngưng tụ mà thành, giống như vô tận Bạch Cốt, phía trên có hai đạo phù văn hình mặt quỷ vặn vẹo không ngớt, chính là hai chữ "Phù Đồ".

Toàn thân màu đen, không có tia cảm xúc, che kín hoa văn huyền ảo, một chữ "Táng" viết bằng máu còn chưa khô ở trên, đại thế sâm nhiên từ giữa ầm ầm bộc phát ra, chính là Táng Thiên ấn uy lực vô cùng!

Thần thông thành danh của Huyết Ngục lão tổ!

Giờ phút này bị buộc rơi vào đường cùng, Tà Thiên Hành bất chấp khiến cho người khác hoài nghi, đem tam thức thần thông nháy mắt hoàn thành, mặt tái nhợt hơi thở gấp gáp, lúc sau nháy mắt hướng Lưu Vân hung hăng chụp xuống.

Tam thức thần thông này, uy lực tất cả đều mạnh mẻ vô cùng, đủ để khiến tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trongb nháy mắt trọng thương!

Lần này Tà Thiên Hành tin tưởng mười phần.

Ánh mắt Tiêu Thần chớp lên, lộ ra ý trào phúng không hề che dấu, hiện giờ rốt cục cũng bức lão gia hỏa này lòi đuôi ra, một khi đã như vậy, việc này cũng nên kết thúc.

Một chưởng chụp xuống, sau đó quét ngang, cuối cùng song chưởng cùng xuất!

Phong Khởi, Vân Dũng, Vũ Chí!

Tam thức thần thông nháy mắt xuất thủ!

Trong thiên địa vô tận âm phong không hiểu từ đâu ngưng tụ mà ra, gào thét lui tới, sau đó lệ khí tràn lan, ngưng thành tất hắc lệ vân, cuối cùng huyết vũ phiêu tán, âm hàn khí đại thắng!

Thần thông song phương nháy mắt chiến cùng một chỗ!

Tà Thiên Hành vừa lúc cảm ứng được Tiêu Thần xuất thủ, sắc mặt nháy mắt biến đổi, lập tức ánh mắt dữ tợn lộ ra vẻ oán độc vô tận, lớn tiếng quát:

- Là ngươi! Lại là ngươi!

Hiển nhiên, người này đã nhận ra Tiêu Thần.

Tà Thiên Hành nháy mắt xuất thủ Diệt Sinh, Phù Đồ, Táng Thiên tam ấn, liền sau Tiêu Thần xuất Phong Khởi, Vân Dũng, Vũ Chí thần thông cùng với nó đối kháng, hai người đều biểu lộ ra tu vi vượt xa vừa nãy, mà giờ khắc này Tà Thiên Hành phẫn hận mở miệng, hai người này hình như quen biết.

Tử Yên mắt đẹp nháy mắt ngẩn ra, nhìn về phía tu sĩ đang lăng không mà đứng, thản nhiên đối mặt Tà Thiên Hành, trong lòng đột nhiên không thể khống chế rung động, sắc mặt tái nhợt, pháp lực trong cơ thể có xu thế bạo tẩu, đủ thấy tâm tư bị khuấy động tới mức nào!

- Sư tôn, người làm sao vậy?

Lan Nhược Ly thấy thế liền vội vàng đỡ lấy, thấp giọng hỏi.

Tử Yên ánh mắt thu hồi, yên lặng lắc đầu, cũng không nói được một lời, tâm hồn thiếu nữ thầm nghĩ:

- Thực sự. . Là ngươi sao.

Tiêu Thần nhìn thấy ánh mắt oán độc của Tà Thiên Hành, khóe miệng đột nhiên nhếch lên, lộ ra vài phần giọng mỉa mai,

- Lão gia hỏa, mấy tháng không gặp không ngờ ngươi vẫn nhớ rõ tại hạ, như vậy ngươi phải biết được, trong tay ta có một thức thần thông, giờ phút này sợ là đủ để đem ngươi hoàn toàn trảm sát.

- Tịch Diệt chỉ, nhất chỉ tịch diệt!

Tiếng quát hạ xuống, Tiêu Thần chỉ điểm ra.

Tà Thiên Hành đồng tử kịch liệt co rút lại, trong lòng nháy mắt sinh ra vô tận kinh hoàng, giờ phút này pháp lực thần thông tiêu hao nghiêm trọng, không cách nào trốn thoát một chỉ này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.