Lệ Viễn Nhai ánh mắt âm trầm nhìn Dương Phong khóe miệng lộ ra vẻ dữ tợn, cười lạnh nói:
- Nếu ngươi đã muốn chết thì ta đây sẽ thành toàn cho ngươi!
Nói xong, một cỗ khí tức âm trầm, lạnh lẽo từ trong cơ thể hắn chậm rãi tán phát ra, dần dần tràn ngập khắp không gian.
Tu sĩ song phương ăn ý nhìn nhau, đều hừ lạnh một tiếng, sau đó xoay người lùi lại, để lại khoảng trống đủ cho hai người giao thủ.
- Nhiều lời vô ích, xuất thủ sẽ rõ.
Dương Phong lắc đầu cười khẽ, nhưng hắn còn chưa nói xong. Độn quang trên người nháy mắt chợt hiện, hóa thành một đạo lưu tinh lao thẳng đến Lệ Viễn Nhai, đồng thời trong miệng gầm nhẹ nói:
- Tam thiên đại đạo - Canh Kim đạo!
Sau khi hắn quát xong, độn quang trên người nháy mắt nghịch chuyển thành vô tận Canh Kim kiếm khí màu ngân bạch, từng tia khí tức sắc bén từ bên trong người phát tán ra, khiến lòng người phát lạnh.
- Hừ! Chung quy vẫn là thủ đoạn mấy năm trước, hôm nay xem ta như thế nào đánh bại ngươi!
Lệ Viễn Nhai tuy rằng khẩu khí cực kỳ khinh miệt, nhưng trong đôi mắt lóe lên vẻ tỉnh táo, không dám có chút khinh thường nào.
- Hoàng tuyền thôn thiên!
Người này khẽ quát một tiếng, bỗng nhiên đưa tay về phía trước vẽ một cái, pháp lực trong cơ thể mãnh liệt tuôn ra, ngưng tụ thành hư ảnh một con sông dài hơn mười trượng, bên trong dòng nước màu vàng đặc dính yên lặng chảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958519/quyen-3-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.