Chương trước
Chương sau
- Phiên Nhiên, ngươi là đệ tử thứ ba của ta, về sau cần siêng năng tu luyện, không được làm mất thanh danh Yêu Nguyệt Tinh thần cung chúng ta.

Thái Vân Tiên Tử nói xong, đôi mi thanh tú khẽ nhăm lại, lập tức đưa tay lên mở chiếc hộp lớn, lấy ra một vật bằng lụa màu hồng nói,

- Bảo vật này tên là Cửu Thiên Huyền Nữ Sa, lúc trước khi sư phụ ngưng kết Nguyên Anh đã trở thành pháp bảo, hôm nay ta tặng cho ngươi làm vật phòng thân.

Âm thanh vừa dức, khiến Lan Nhược Ly sắc mặt khẽ biến, trong mắt cả ba nữ thượng thủ cũng hiện lên vài phần dị sắc. Liễu Phiên Nhiên kính cẩn tiếp nhận bảo vật này, trong lòng tự nhiên là vui mừng vô hạn.

- Nhược Ly, ngươi đã đi một quãng đường dài, ngươi cùng Phiên Nhiên vào trong nghỉ ngơi trước đi.

Vào lúc này, Lan Nhược nghe sư tôn nhẹ nhàng nói, âm thanh ngọt ngào ôn hòa làm lòng người trở nên ấm áp.

- Vâng, thưa sư tôn!

Lan Nhược Ly kính cẩn thi lễ, rồi đưa Lễu Phiên Nhiên không đang biết xảy ra gì rời khỏi đại điện nghị sự.

- Sư muội, muội quyết định như vậy, liệu có gấp quá không?

Chờ cho hai người rời đi, nữ thượng thủ bên trái phất tay tạo ra một tầng kết giới, lông mày lập tức nhăn lại, thần sắc lo lắng nói.

Hai nữ tu còn lại nghe vậy, đồng thời gật đầu, hiển nhiên đây cũng là suy nghĩ trong lòng các nàng.

Thái Vân Tiên Tử nghe vậy ảm đạm cười, nhẹ nhàng bước trở về chỗ ngồi xuống, khẽ cười nói:

- Ba vị sư tỷ, nàng trời sinh đã có thân thể Huyền Âm đầy mị hoặc, muội thấy cách tu luyện của thất muội (Nghê Thường Nguyệt Vũ ) là thích hợp với thể chất nàng nhất, huống hồ theo theo tin tức về Phiên Nhiên, nàng có bản tính lương thiện, nếu chúng ta thu nhận làm đệ tử, tự nhiên nàng sẽ dốc lòng gây dựng cho bổn tự. Tuy rằng Cửu Thiên Huyền Nữ Sa đại biểu cho tín vật kế thừa của thất muội , nhưng chúng ta chung quy không có nghiêm ngặt như vậy, nếu sau này nàng này biểu hiện tuyệt tốt thì chúng ta có thể thành toàn cho nàng, nếu không thì tìm cớ thu hồi nó lại.

- Tiểu muội tuy rằng nhỏ tuổi nhất, nhưng làm việc rất có chừng mực, ba vị sư tỷ không cần phải lo lắng.

- Ta chỉ biết, sư muội từ trước đến nay tâm tư kín đáo, làm mọi chuyện đều có lý do, chúng ta không cần thiết phải nhúng tay vào.

Sư phụ Lan Nhược Ly, đệ nhất cung chủ Yêu Nguyệt Tinh thần cung, Tử Yên tiên tử, lắc đầu khẽ cười, trên mặt lộ ra vẻ cẩn thận chặt chẽ

- Tốt lắm, việc của Phiên Nhiên chúng ta nói sau, trước mắt chuyện quan trọng nhất là chuyện của Bất Trụy Động phủ, bây giờ chúng ta cần phải bàn bạc, làm thế nào để ứng phó.

Tử Yên tiên tử xưa nay uy vọng cực cao, giờ phút này nàng mở miệng nói chuyện, tam cung chủ khác khẽ gật đầu, không khí trong lúc nhất thời trở nên trầm mặc.

- Lần này Yêu Nguyệt Cửu Cung có bốn người ra mặt, những tông phái khác cũng phái ra những người có thực lực tương đương chúng ta, nếu chỉ tranh đoạt bằng bản lĩnh tất nhiêu sẽ tùy vào cơ duyên, nhưng này Hoàng Tuyền Tông biết đến Động phủ đã nhiều năm, chắc chắn đã biết được rất nhiều chuyện, nếu chúng ta chờ tới lúc cùng vào với bọn chúng, tất nhiên sẽ bị bọn chúng chiếm lợi thế.

Tứ cung chủ Huyễn Nguyệt khẽ cau mày, thần sắc lo lắng nói.

- Hoàng Tuyền Tông thế lớn, những năm gần đây càng ngày cành kiêu ngạo hung hăng càn quấy, không thèm để lục tông vào mắt. Nếu lần này bọn chúng lại lấy được bảo vậy của Bất Trụy Động Phủ, chỉ sợ thực lực càng thêm bành trướng, đến lúc đó cục diện cân bằng lúc trước sẽ bị phá vỡ.

Ngũ cung chủ Thanh U nói xong, không khí trong đại điện càng trở nên trầm mặc.Nhưng đúng lúc này, Tử Yên tiên tử mỉm cười khẽ lắc đầu, nói :

- Ba vị sư muội không cần sốt ruột như vậy, chúng ta chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra, ngũ phái khác chắc chắn cũng sẽ nghĩ đến chuyện này, sẽ không có ai nguyện ý để cho Hoàng Tuyền Tông trở thành độc tôn đâu.

- Chỉ cần lục tông chúng ta liên thủ, Hoàng Tuyền Tông liền không thể không lui bước.

Ba cung chủ nghe vậy nhất tề gật đầu, áp lực trong lòng cũng giảm đi vài phần. Đúng lúc này, Ngọc Điệp truyền âm xuất hiện ngoài kết giới, Huyễn Nguyệt tiên tử phất tay mở một lỗ hổng trên kết giới ra, cho Ngọc Điệp vào trong điện.

Ba!

Ngọc điệp đột nhiên vỡ vụn, một nhân ảnh từ từ ngưng tụ giữa không trung, giờ phút này hướng tới bốn người chắp tay thi lễ, nói :

- Phần Thiên tông Thiên Hỏa Tử, tham kiến bốn vị cung chủ.

Tuy chỉ là ảo ảnh, nhưng khí tức nhè nhẹ tỏa ra uy nghiêm cũng khiến người khác phải kính nể, Thiên Hỏa tử này đúng là một tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ.

Bốn người Tử Yên tiên tử đứng dậy chỉnh đốn trang phục thi lễ chào lại, người trước môi anh đào khẽ mở, thản nhiên nói:

- Không biết đạo hữu Thiên Hỏa Tử có việc gì cần làm?

Thanh âm tuy rằng ôn hòa ngọt ngào như trước, nhưng trong đó cũng có vài phần lãnh đạm.

Đám người Huyễn Nguyệt tiên tử liếc nhìn nhau, trong lòng thở dài một tiếng. Thiên Hỏa Tử Này coi như là hạng người si tình, lúc trước thầm mến Tử Yên tiên tử, tận lực theo đuổi gần ba trăm năm, đến tận bây giờ cùng không có cách nào để được coi trọng, thật là đáng thương.

Cảm giác được sự lạnh nhạt, sắc mặt Thiên Hỏa vờ sầm lại, lập tức trấn định, trầm giọng nói:

- Hôm nay tại hạ đến đây, đó là mời bốn vị cung chủ đến nơi nghị bàn ngăn cản Hoàng Tuyền Tông của lục tông chúng ta.

Đám người Tử Yên tiên tử nghe vậy liếc nhìn nhau, trên mặt không chút dị sắc, trầm ngâm một chút rồi là khẽ gật đầu, nói :

Đạo hữu Thiên Hỏa tử đi trước đi, bốn người bọn ta sẽ lập tức qua đó.

- Đa vậy thì tại hạ xin cáo từ.

Ánh mắt Thiên Hỏa Tử thoáng nấn ná trên người Tử Yên tiên tử, thở nhẹ một tiếng rồi thân ảnh biến mất.

- Sư tỷ, Thiên Hỏa tử này đối với ngươi cũng coi như si tình, chẳng lẽ tỷ không suy xét lại một chút, tỷ định sống cô độc quãng đời còn lại sao?

Thái Vân Tiên Tử ánh mắt lóe lên, tiếc hận nói.

Tử Yên tiên tử nghe vậy sắc mặt không thay đổi chút nào, khẽ cười nói:

- Tiểu nha đầu, chuyện của ta không đến phiên muội quản, việc này sau này đừng nhắc lại, chúng ta bây giờ cần phải cấp tốc phân thần đến đại lộ Tông Sở đã.

Nói xong nàng nhắm đôi mắt đẹp lại, một tia nguyên thân nháy mắt thoát ra.

Ba cung chủ còn lại lắc đầu cười khổ, cũng không có tiếp tục nhiều lời, rối rít nhắm mắt chia ra một tia nguyên thần.

Đại lộ tông, đó là khu vực Đông Nam của bảy đại tông nằm ngoài khu vực Hoàng Tuyền Tông, nơi này có tới mười lăm tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trong đó có người đạt đến Nguyên Anh hậu kỳ. Chuyện của Thất Tinh Hải Vực lần này, mấy tông đã phái ra một người là tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, hai tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ cùng với ba tu sĩ lúc dẫn đầu đến, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.

Giờ phút này ở đại lộ nơi tập trung của Tông Sở, một vòng ghế đá theo thứ tự đặt ra, sáu tu sĩ Nguyên Anh kỳ ngồi trên chủ vị. Ở giữa sáu người này, có một lão nhân mắt hơi híp vào, nhưng mắt thỉnh thoảng mở ra lóe lên thần quang, áp lực thản nhiên tỏa ra xung quanh, tràn ngập tại đây điều chỉnh cả không gian trong vòng.

Bá! Bá! Xoát!

Đột nhiên, một đạo Nguyên thần phân thần hiện ra tại giữa đại điện, lão già kia mở to mắt ra nhìn.

Người đến tuy rằng là phân thần, nhưng khí thế uy trấn cũng tỏ rõ thân phận của tu sĩ Nguyên Anh kỳ, ôm quyền hành lễ hướng đám lão nhân, không nói thêm một lời tìm chỗ ngồi xuống.

Trong thời gian ngắn ngủi, trong đại điện đã có gần ba mươi tu sĩ Nguyên Anh kỳ, mặc dù đều là phân thần đến, nhưng khí tức này tỏa ra làm cho không gian tràn ngập áp lực, chỉ sợ kể cả tu sĩ Kim Đan kỳ ở chỗ này, cũng sẽ bị áp lực nháy mắt làm bị thương nặng.

Đợi cho tu sĩ Nguyên Anh của lục tông đều đến đông đủ, hội trưởng hai mắt lộ ra tinh quang, vung cánh tay già nua lên, bày ra một tầng kết giới mạnh mẽ, phòng ngừa ngoại nhân thăm dò.

- Hôm nay triệu tập chư vị đạo hữu đến đây là có việc cần bàn, nói vậy mọi người trong lòng đều biết, Hoàng Tuyền Tông vốn đã có thế lớn, nếu chúng ta mà không liên thủ chống lại, chỉ sợ sau này tên của bảy đại môn phái sẽ biến mất hoàn toàn.

Lão giả thản nhiên mở miệng, lời nói tuy rằng bình thản, nhưng khí tức lạnh lẽo cũng khiến lòng mọi người trầm xuống, sắc mặt theo đó trở nên âm trầm.

- Hừ! Hoàng Tuyền Tông mấy năm gần đây rất hung hăng, không để lục tông chúng ta vào mắt, bây giờ nếu không ngăn cản bọn chúng, ta chỉ sợ lục tông vĩnh viễn không thể đứng dậy!

Người nói đã ngoài năm mươi tuổi, sắc mặt âm lãnh, chính là một tu sĩ Nguyên Anh kỳ Vô Cực Tông.

Năm mươi năm trước đệ tử chân truyền Phương Ngọc Thành của Vô Cực Tông bị tu sĩ Hoàng Tuyền Tông giết chết, từ đó về sau hai đại tông môn giao chiến không ngừng, nhưng lại luôn luôn đứng ở hạ phong, cho nên hai đại môn tông bây giờ có thể nói là oán hận chồng chất.

- Không sai, Hoàng Tuyền Tông quả thật làm việc rất ngang ngạnh, đã muốn chạm đến tới lợi ích của lục tông chúng ta, nếu là lần này lại bị bọn chúng dành được cơ duyên ở Không Ngã Động phủ, thế lực sẽ tăng vọt, đén lúc đó chúng ta chỉ có thể miễn cưỡng giữ được trạng thatsi cân bằng, cũng sẽ bị quấy rấy hoàn toàn.

Một tu sĩ Nguyên Anh khác nói, trong giọng nói tràn ngập vẻ lo lắng. Mọi người nghe vậy cũng đều gật đầu, hiển nhiên việc ngăn căn Hoàng Tuyền Tông độc tôn đều đã là ý chung của tất cả mọi người ở đây.

- Nếu chư vị đạo hữu đều có ý tưởng như vậy, vậy lão phu có một đề nghị, ta chờ lục tông có thông cáo chung, lần này Bất Trụy Động Phủ mở ra, không được cho tu sĩ Nguyên Anh tiến vào trong đó, lúc đó ai có thể là đối thủ của lục tông chúng ta?

Ánh mắt tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ trong đương tông chợt lóe lên, trầm giọng nói.

Không cho tu sĩ Nguyên Anh tiến vào trong đó!

Mọi người nghe vậy trong lòng đó là nháy mắt sinh ra rất nhiều ý niệm trong đầu, động phủ này chính là của tu sĩ cảnh giới Bất Trụy, trong đó các loại cơ quan kết giới mặc dù là Nguyên Anh tu sĩ tiến vào trong đó cũng cũng không nắm chắc được mười phần phá bỏ được, càng không nói đến tu sĩ chưa đạt đến Nguyên Anh kỳ. Làm như vậy có lẽ sẽ đem Bất Trụy Động phủ tạm thời niêm phong lại, bảo đảm chắc chắn động phủ mở ra lần này các phái đều không thể thu hoạch gì lớn. Chờ thời gian động phủ mở ra lần này chấm dứt, lần mở sau ra cũng đã là trăm năm sau, ở trong khoảng thời gian đó có thể ngăn cản được Hoàng Tuyền Tông gia tăng thực lực, các tông phái khác cũng có thời gian lên dò xét động phủ, sẽ hủy ưu thế am hiểu động phủ của Hoàng Tuyền Tông, cũng coi là kế sách cực kỳ sắc bén.

Giữa sân giờ phút này trong tâm trí tất cả mọi người, thoáng suy tư bấm đốt ngón tay, trên mặt lộ ra vẻ đồng tình.

- Kế sách của Tiền bối quả nhiên là kế sách hay, kế này rất tốt!

- Không sai, như vậy thứ nhất Hoàng Tuyền Tông cho dù trong lòng có bất mãn, cũng tuyệt đối không dám đối chiến cùng Lục Đại tông phái chúng ta, cũng chỉ có thể buồn bực mà thôi.

- Cứ quyết định như vậy đi, lục đại tông phái chúng ta sẽ tuyên bố chuyện này.

Nhưng vào thời khắc này, Đạo Tử lại khẽ lắc đầu, nói :

- Chỉ như vậy vẫn không đủ đủ, chúng ta đối với Bất Trụy động phủ hoàn toàn không biết gì cả, nhưng theo mật báo truyền tin, Hoàng Tuyền Tông gần như đã tìm được mấu chốt để đột phá rồi, nó đối với chúng ta mà nói cực kỳ bất lợi! Cho nên lần này động phủ mở ra, chúng ta toàn lực ngăn cản Hoàng Tuyền Tông không cho phép Nguyên Anh tu sĩ tiến vào, nhưng lục tông chúng ta cũng cần phái ra hai tu sĩ Nguyên Anh kỳ chiếu cố cho nhau âm thầm đi vào động phủ để tìm hiểu thật hư.

- Nhưng lão phu đã nói trước, tiến vào trong động phủ hai vị đạo hữu đó cần lập nhiều Nguyên Anh huyết thệ, sau khi tiến vào trong động phủ có gì đều phải thông báo chi tiết ra ngoài, nếu không sẽ bị tất cả chúng ta cùng nhau truy sát!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.