Bước vào cửa phòng, Tiêu Thần đưa tay hung hăng vỗ trên túi trữ vật, liền đem một bộ trận kỳ tế ra, phất tay bày ra cấm chế ngăn cách thần thức tra xét! Cấm chế này tuy rằng không thể chống cự Nguyên Anh tu sĩ cường hành đột phá, nhưng dùng để báo động trước cũng đã đủ rồi.
Khoanh chân ngồi ở trên bồ đoàn, hai mắt khép hờ, từ nguyên thần truyền ra một đạo ý niệm.
Lát sau, thanh âm mỏi mệt chen lẫn hưng phấn của Tiểu Điện truyền đến.
- Tìm Bổn thần có sự tình gì, ta hiện tại bề bộn công việc, nếu như không có chuyện gấp gáp không cần quấy rầy ta!
- Lực lượng, lực lượng ta mất đi đang từng chút khôi phục, hắc hắc, nhiều nhất nửa tháng, Bổn thần liền có thể một lần nữa khôi phục phong thái trước kia, thấy ai không vừa mắt liền chỉ cần trực tiếp đem hắn đập bẹp!
Thằng nhãi này thực lực nhanh chóng khôi phục, khí thế có thể nói là nháy mắt tăng vọt, khi nói chuyện hùng hổ mười phần.
Tiêu Thần giờ phút này chẳng muốn cùng nó nhiều lời, trầm giọng nói:
- Chuyện ta nói, ngươi tốt nhất làm được, nếu không ta dám cam đoan trước khi chết nhất định sẽ mang ngươi cùng đi!
Câu nói đầu tiên, liền để cho Tiểu Điện giật nảy mình một cái, nghe Tiêu Thần nói chuyện không giống giả bộ, thằng nhãi này nháy mắt liền yên tĩnh trở lại.
- Trong bảy ngày, ta mặc kệ làm sao ngươi làm được, tóm lại nhất định phải cùng bản thể hoàn toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958394/quyen-2-chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.