Dương Vĩ là loại người coi trọng tính mạng hơn tất cả mọi thứ, nếu không cũng không vì hai hủ thi tu sĩ Kim Đan kỳ, mà không chút do dự vứt bỏ Lý Thanh Liễu ở lại một mình chạy trốn. Giờ phút này đối mặt với Tiêu Thần không che giấu sát khí lạnh như băng, để nắm chắc khả năng sống, có thể nói hắn giở mọi thủ đoạn của mình ra hết!
Viên bảo đan Viên Nguyệt Loan cao cấp, uy lực của một kích đủ để so sánh với pháp bảo thượng phẩm,cho dù là tu sĩ Kim Đan kỳ một khi đối mặt với một kích này, cũng phải tránh sang bên. Còn về bảy tám bảo vật kia, uy lực cũng đều không thể coi thường, hơn nữa còn phát ra dao động khủng bố cực kỳ rõ ràng, Dương Vĩ này đúng là muốn trực tiếp đem chúng nó tự bạo.
Sau một kích từ rất nhiều bảo vật, Dương Vĩ đưa tay ra sau lấy một pháp bảo hình tròn, rót linh lực vào, nháy mắt bộc phát ra một trận linh quang, trong linh quang đó mở hồ chuyển đến hư ảnh một trận pháp lúc ẩn lúc hiện.
Sắc mặt Tiêu Thần nháy mắt biến đổi, ánh mắt hoàn toàn sầm xuống, không nghĩ rằng Dương Vĩ dưới tuyệt cảnh huyết chiến, lại có thể bộc phát ra tàn nhẫn như vậy. Lấy tu vi của hắn, nếu muốn giết chết người này, chịu đừng rất nhiều pháp bảo tự bạo ở đây, sợ rằng cũng sẽ rơi vào kết cục bị trọng thương!
Tại đây nguy hiểm trùng trùng dưới mặt tối tăm, đánh liều đến trọng thương chỉ để giết chết người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958302/quyen-2-chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.