Đồng tử Tiêu Thần kịch liệt co rút lại, trong mắt lộ vẻ vô cùng kiêng kỵ:
- Xem ra chỗ này không phải không có sự sống, chỉ là toàn bộ sinh linh đều bị vật ấy cắn nuốt, nên bây giờ mới trở thành một mảnh đất chết. Thanh Đằng này đã chiếm cứ đáy hồ, thần thức không thể dò xét, mắt nhìn không rõ lắm, Tùy tiện xuống nước nguy hiểm không biết được. Nhưng ta không thể rút lui, Thanh Ngọc Kiếm còn ở dưới đấy hồ, ta đương nhiên phải đi lấy nó.
Tiêu Thần trầm ngâm một lát, đáy mắt hiện lên vẻ âm trầm, pháp lực trong cơ thể nháy mắt bạo lên dữ dội, một cỗ uy áp mạnh mẽ quét qua.
- Thôn thiên chỉ, chỉ thôn thiên!
Một chỉ điểm ra, pháp lực trong cơ thể trải qua quỹ tích đặc biệt phun mạnh từ ngón tay ra, một tia sáng trong suốt, thuần túy do pháp lực tạo thành linh lực trên ngón tay, nháy mắt ngưng tụ mà ra, bắn tơi mặt hồ. Theo ngón tay chỉ, linh khí khắp thiên địa dao động kịch liệt, dưới một cỗ lực hấp dẫn quỷ dị, bị mạnh mẽ nuốt vào. Linh lực ngoại giới không ngừng rót vào đó, ngón tay càng hiện lên rỏ ràng, dần dần xuất hiện dấu vân tay người.
Ầm!
Một chỉ này còn chưa rơi xuống mặt hồ, hồ nước đã bị một áp lực mạnh mẽ gạt ra, hình thành một xoáy nước hơn mười trượng. Theo ngón tay hạ xuống, xoáy nước kia càng lúc càng sâu, khiến nước trong hồ hình thành một cột sóng cao bằng mấy người, ầm ầm dạt sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958275/quyen-2-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.