Tu sĩ họ Lý nghe vậy lạnh lung cười, nói:
- Chư vị đạo hữu nói lời không sai. Lý mỗ tự nhận không thể đem Thanh Ngọc kiếm ra khỏi đây an toàn, liền tính toán sẽ đem giao ra, chính là không biết, ta phải giao cho ai trong ba vị đạo hữu đây.
Thanh âm người này vừa dức, ba người tu sĩ kia liền biến sắc, ánh mắt đảo qua nhau, trong mắt đều hiện lên vẻ kiêng kị. Ba người này cũng không quen biết nhau, chỉ là ở Thí Luyện giới để đạt được chỗ tốt nên tạm thời liên thủ, bởi vậy đem Thanh Ngọc kiếm giao cho một người, hai người kia tất không yên tâm.
Giằng co một lát, ba ngườ vẫn đảo mắt nhìn nhau, không ai mở miệng nói trước.
- Hừ! như thế nào, ba vị liên thủ đuổi giết Lý mỗ, có chung kẻ thù, hiện giờ ngay cả chút tín nhiệm nhau cũng không có sao?
Tu sĩ họ Lý cười lạnh liên tục, mắt nhìn ba người, giọng nói đầy ý mỉa mai.
Họ Trần nghe thế chớp mắt liên tục, lập tức hướng hai người chắp tay nói:
- Hai vị, không bằng Thanh Ngọc kiếm tạm thời giao cho tại hạ đi, đợi đến khi người này rời đi, chúng ta tiếp tục thương lượng.
- Không thể!
Nam tử gầy gò nghe vậy trầm mặt xuống, lạnh giọng nói.
- Hư, tại hạ cũng không đồng ý.
Tu sĩ cuối cùng cũng trầm giọng nói.
Tu sĩ họ Trần nghe xong, sắc mặt âm trầm xuống, cũng lạnh giọng nói:
- Vậy theo ý hai vị đạo hữu, việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958268/quyen-2-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.