Đêm.
Tiêu Thần khoanh chân trên đệm, mặt trầm ngâm, thầm nghĩ trong lòng:
- Ta cùng Tử Vi Tông đã kết huyết thù, chỉ sợ hai người Dương Vĩ và Liễu Thanh giờ đang hận không thể giết được ta cho thống khoái. Tử Vi Tông lại cùng Tử Tinh Nguyệt Thiên Huyễn Tông có giao tình, sau này đối với tu sĩ hai tông này cần phải cẩn thận một chút, tránh bị người ám toán.
- Về phần Hình Thiên, mặc dù có ý đối tốt với ta, bất quá chỉ là thấy tu vi ta không thấp nên coi trọng, lại cùng Tử Vi Tông có thù hận không thể hóa giải, nên hiện giờ muống mượn sức ta, nhưng trong lòng chỉ sợ lại cực kì đề phòng ta. Giờ phút này ta cùng hắn bất quá chỉ là lợi dụng lẫn nhau, không phải giao tình thật sự.
- Còn có ngày đó diệt sát Mạc Thanh Hoa lấy được hai khối ngọc bài thân phận. Một khối là của hắn, một khối là của đệ tử hạch tâm của Linh Dược Môn Thông Châu, hai vật này nếu bố trí xảo diệu đủ khiến đám người Dương Vĩ tự lo cho bản thân còn không xong, sao có thể tìm ta phiền toái được
Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Thần thở ra một hơi, thoáng trầm ngâm, trở tay lấy ra một cái ngọc giản để lên trán, nửa ngày sau mới lấy nó xuống, trên mặt lộ ra vài phần suy tư.
Thí Luyện giới, chính là Mộc gia lão tổ hiển linh thi triển đại thần thông của tu sĩ Nguyên Anh kỳ mới tìm được một không gian kì dị, truyền thừa từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958246/quyen-2-chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.