Hai người liếc nhau, tất cả đều nhìn ra trong mắt nhau đều có điều kiêng kị cùng địch ý. Dù sao khi bọn hắn nhìn nhau đều nhận ra nơi này người có thể uy hiếp đến chính mình chỉ có đối phương.
Bất quá tất cả mọi người chưa từng chú ý, Tiêu Thần sau khi lấy ra ngọc giản từ trên trán, liền nắm chặt ở thủ chưởng bên trong ống tay áo, một lát sau mới chậm rãi buông ra, trong mắt hiện lên vẻ kiên định.
Về phần những tu sĩ khác, mặc dù biết được bản thân hi vọng không lớn, nhưng không có chuyện gì là tuyệt đối, biết đâu là cơ duyên xảo hợp tìm được hơn phân nửa số thanh Ngọc Kiếm thì sao, chẳng lẽ không phải là có cơ hội Nhất Phi Trùng Thiên sao, vì vậy mà sắc mặt đều đỏ lên, trong mắt tràn đầy ý hưng phấn.
Mộc Uyên đối với phản ứng của mọi người cực kỳ vừa lòng, khoát tay nói:
- Khảo thí đầu tiên sẽ bắt đầu vào trưa mai, mọi ngươi sau khi trở về cần nghỉ ngơi điều dưỡng, đến lúc đó sẽ có người tiến đến dẫn mọi ngươi đi.
Mọi người sôi nổi kính cẩn thi lễ lui ra, bất quá vào thời khắc này, xa xa đột nhiên lướt đến một đạo lưu quang, đứng ở trước mặt Dương Vĩ, hào quang tán đi, là một ngọc giản truyền tin.
Mọi người sôi nổi kinh ngạc dừng bước lại, Ngọc giản truyền tin này so với Truyền Âm Phù tốt hơn nhiều, chỉ có Kim Đan tu sĩ mới có thể sử dụng phương pháp truyền tin này, có thể tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958238/quyen-2-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.