Chương trước
Chương sau
Thanh Vân Tử nghe Trương lão nói vậy nhất mặt nhất thời giãn ra, cuộc đời hắn không còn sống được bao lâu, đột phá Nguyên Anh kỳ chỉ là vô vọng, liền đem toàn bộ tâm huyết đều hướng đến đệ tử tông môn, giờ phút này biết được tông môn thêm một chế luyện đại sư luyện đan tam thượng phẩm, tự nhiên để cho hắn vui không tả siết, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần càng trở nên dịu dàng.

- Tiêu Thần tiểu hữu quả nhiên là nhân trung long phượng (*1),mới từng ấy tuổi đã có thể luyện chế ra tam thượng phẩm Hồi Xuân Đan. Nhưng theo lão phu biết, tiểu hữu mới là đệ tử ký danh của đạo hữu, lão phu là Huyền Thân chưởng môn Linh Môn, hiện giờ tu vi đã đạt Kim Đan trung kỳ, nếu là tiểu hữu nguyện ý làm đệ tử Linh Môn chúng ta, ta sẽ tự mình thu nhận ngươi làm đồ đệ, hơn nữa còn bổ nhiệm ngươi làm trưởng lão, không biết ý của tiểu hữu như thế nào?

Vào lúc này, kia Huyền Thân đứng lên, không để ý sắc mặt hai người Thanh Vân Tử và Dược Đường khó coi, đó là thản nhiên đi đến tiếp cận, ánh mắt dịu dàng nhìn Tiêu Thần nói.

Không đợi hắn nói xong, lại có một người nói :

- Tính thêm cả lão phu nữa, như Thanh Vân tử, hai vị đạo hữu cao đồ dược đường thật không có nhiều nên cũng có nhiều tinh lực để giảng dạy cùng ngươi, không bằng ngươi làm đệ tử hai phái, lão phu cam đoan giúp ngươi trong vòng một năm sẽ được đạt tu vi Luyện Khí bát tầng, hơn nữa còn trở thành đại trưởng lão linh dược tông của tông môn ta, hưởng hết kính trọng.

Trong mắt Minh Sát hiện lên vài phần chờ mong, nếu là Tiêu Thần thật sự đáp ứng, mặc dù sẽ cùng Lạc Vân cốc trở mặt, hắn cũng muốn không ngại trả giá để đem Tiêu Thần mang đi. Dù sao thêm một Luyện Đan Sư tam thượng phẩm, đối một cái tông môn mà nói, không thể nghi ngờ có rất nhiều chỗ tốt.

Không chỉ có sau khi tông môn dạy đệ tử tu luyện, còn giúp đột phá chướng ngại ở đan dược càng thêm dễ dàng, hơn nữa đệ tử tông môn sau này đấu với nhau, mắt thấy không địch lại đối phương nhưng đột nhiên xuất ra nhiều đan dược nuốt vào, sẽ có nhiều khả năng nghịch chuyển càn khôn mà tiêu diệt đối thủ. Kể từ đó, thực lực của tông môn có thể nói là tăng lên rất nhiều.

- Hãy gia nhập Liệt Diễm Tông. Tam lão ta có thể làm chủ, chưởng môn chân nhân tất nhiên sẽ thu ngươi làm đồ đệ. Bỏ nhiệm ngươi làm trưởng lão của tông môn. Ban bố pháp lệnh phù hộ ngàn năm. Về sau nếu gia tộc ngươi không có tu sĩ. Chỉ cần Liệt Diễm Tông ta bất diệt, chắc chắn sẽ bảo vệ gia tộc ngươi đời thịnh vượng.

Huyền Thị Tam lão không cam lòng rớt lại phía sau, trong lúc hai tông đó vốn không hợp, giờ phút này Lạc Vân cốc thế lớn, nếu Tiêu Thần gia nhập, đối với Liệt Diễm Tông sẽ là một sự hỗ trợ lớn.

Tam đại tông phái của Bắc Hoa Châu không để ý cùng Lạc Vân cốc trở mặt đã trực tiếp mở miệng mời, đủ để biết địa vị lúc này của Tiêu Thần ở trong lòng bọn họ, nhất thời ở trong đại điện, ánh mắt mọi người nhìn hắn lại càng thêm kính sợ.

- Ta quả nhiên không có nhìn lầm ngươi, Tiêu Thần sư đệ, bí mật của ngươi quả nhiên nhiều hơn so với ta tưởng tượng.

Đôi mắt Cơ Nguyệt Vũ lấp lánh đẹp dị thường chăm chú nhìn Tiêu Thần, khóe miệng lộ ra ý cười làm rung động lòng người.

" Làm sao có thể chứ, Tiêu Thần có thể luyện chế ra tam thượng phẩm Hồi Xuân Đan! Lúc trước ta cùng hắn trở mặt, hắn lần này lại được nhiều tông môn coi trọng, nếu muốn đối phó với ta, ta phải làm sao bây giờ ." Đoạn Hoa ở bên ngoài sắc mặt trở nên tái nhợt, trong mắt tràn đầy hoảng sợ và cam lòng nhìn về phía Tiêu Thần , ở sâu trong đáy mắt lại có vẻ oán độc hiện lên.

" Tiêu Thần lợi hại như thế, may mắn là trước kia tuy có chút xung đột với hắn, nhưng vẫn chưa trực tiếp trở mặt với hắn, chờ sau này tự mình đi bồi tội, chắc hắn cũng không tính toán với ta nữa." Ánh mắt Lê nguyệt đều đảo qua nhìn lại, trong lòng tràn đầy ý nghĩ sợ hãi.

"Người này lại lợi hại như thế, ở con đường đan đạo có nhiều thành tựu, trời ạ sau này còn cần phải đi thỉnh giáo hắn nhiều." Trong mắt Hắc Thạch tràn đầy vẻ nóng bỏng, như là giống như chứng kiến một bảo vật nào đó, gắt gao tiếp cận Tiêu Thần.

"Hắn quả nhiên giấu năng lực của hắn, chẳng thể trách cho tới bây giờ hắn có vẫn thể kiêu ngạo, nguyên lai là có thực lực luyện đan như vậy." Lưu Quân Như phức tạp nhìn thấy Tiêu Thần, đôi mắt đẹp lóe ra, trong lòng không biết suy nghĩ cái gì.

"Không ngờ Tiêu Thần sư huynh lợi hại thật, lúc trước ta không thân với hắn, ai!" Hiểu được dệt hoa trên gấm cuối cùng không bằng giúp người khi gặp nạn, Lưu Đào giờ phút này hận không thể hung hăng tát lên mặt mình mấy chục phát, trong lòng lại càng đã tràn ngập hối hận.

Mọi ngóc ngách trong đại điện, nếu không dạy dỗ vài tên đệ tử ngoại môn, trên mặt tràn đầy vẻ hâm mộ.

- Đây là Tiêu Thần sư huynh, nghe nói trong cơ thể hắn cũng không có linh căn, vốn ta còn nghe nói là hắn đi rồi mới được dược sư tổ thu làm đệ tử ký danh, vốn ta còn tin, trong lòng ghen tị, hiện tại mới biết được người nói lời này quả thực chính là tên đại đầu đất, Tiêu Thần sư huynh là luyện đan kỳ tài, đương nhiên đã sớm được sư tooer thu làm đệ tử, mấy người đó quả nhiên chỉ xuyên tạc!

- Đúng vậy đúng vậy, Tiêu Thần sư huynh quả thực là tấm gương cho chúng ta a, lần sau chúng ta phải đi để có phương pháp luyện đan để thí luyện, có lẽ chúng ta cũng có thiên phú phương diện này, tuy rằng không bằng Tiêu Thần sư đệ, nhưng vẫn có thể làm đệ tử chân truyền của Lạc Vân cốc.

- Sau khi Tiêu Thần sư huynh nổi danh tại cả bắc Hoa Châu của Tu Chân Giới chúng ta, có thể luyện chế tam đan dược thượng phẩm, trình độ loại này sợ rằng ngay cả dược sư thúc cũng không thể đạt tới.

Chúng đệ tử bàn luận sôi nổi, nhưng có một người trong đó tuy ánh mắt kích động, lại nhanh ngậm miệng, trong miệng cúi đầu nói :

- Xem ra, ta thật sự phải trở về một ngày.

Người này là người bị Đoạn Hoa Minh lấy cớ đuổi ra khỏi Linh Dược cốc - Vương Bân.

- Làm sao có thể, hắn lại có thể luyện chế ra đan dược tam phẩm chứ!

Sắc mặt Tiêu Lân tái nhợt, mắt nhìn về phía Tiêu Thần tràn đầy khiếp sợ ý. Vốn hắn đối Tiêu Thần may mắn được làm đệ tử của tông phái có chút không phục, này một năm nay hắn đều khắc khổ tu hành, miễn cưỡng đạt tới tu vi Luyện Khí kỳ tầng hai, lại tiêu phí tinh thạch để trao đổi được bùa cấp thấp, vốn tưởng rằng lần sau gặp măt sẽ khiến Tiêu Thần chấn động, cũng không nghĩ tới trình độ hiện giờ hai người lại cách xa nhau như thế.

- Xem ra sau khi trở về tông môn, ta tất nhiên cần hảo hảo cùng phụ thân nói chuyện, về khi lấy lòng Tiêu Thần để lôi kéo về gia tộc, tuyệt đối không thể trở mặt với hắn. Dù sao nếu không có bất ngờ gì xảy ra, Tiêu gia sau này có thể không thịnh vượng, hi vọng tất cả đều trên người hắn. Hơn nữa nếu là hắn có thể giúp cho ta luyện chế một ít đan dược, cho dù không có Trúc Cơ, ít nhất cũng có thể giúp ta tu vi Luyện Khí kỳ tầng bảy tám, đến lúc đó. . .

Ánh mắt Tiêu Lân lóe lên bất định, một lúc lâu đột nhiên trở nên trầm ổn, ánh mắt nhìn về phía Tiêu Thần cũng có vài phần thân cận.

Dù sao thì bất luận như thế nào, bọn hắn đều họ Tiêu, đều là cùng huyết mạch hậu nhân.

- Hừ! Chư vị đạo hữu có quên mất thân phận mình hay không, Tiêu Thần là đệ tử Lạc Vân Cốc chúng ta, xin hãy chư vị tự trọng thân phận.

Thanh Vân tử dẫn đầu hừ lạnh một tiếng, thân hình không để lại dấu vết tiến lên từng bước, đem Tiêu Thần hộ ở sau người.

Trong mắt Dược Đường lóe lên, phát ra pháp lực tu vi Kim Đan cảnh giới không che dấu, tóc bạc không gió mà bay, mặc bộ đạo bào màu tím quý giá đẹp đẽ bay phất phới, ý tứ rằng nếu các ngươi con mở miệng nữa ta sẽ không khách khí!

----------oOo----------

(*1)rồng phượng trong người : chỉ người tài giỏi
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.