Ha ha, Tiêu Thần đệ đệ tỉnh rồi, lần này vì giúp tỷ tỷ luyện hóa ma cốt kia nhận không ít đau khổ rồi.
Ngu Cơ khẽ cười, bên trong lời lẽ trêu đùa còn mang theo sự quan tâm chân thành. Tiêu Thần cũng cảm nhận được sự quan tâm của nàng cười nói:
- Đạo hữu, tỷ tỷ đối đãi chân thành với ta như vậy hiển nhiên Tiêu Thần sẽ toàn lực hồi báo.
- Còn gọi ta là đạo hữu như kẻ xa lạ vậy, người ta gọi ngươi là Tiêu Thần đệ đệ thì sau này hãy gọi ta là tỷ tỷ, nếu không ta sẽ không buông tha cho ngươi.
Ngu Cơ đột nhiên thân mật khiến Tiêu Thần khó hiểu, chẳng thể thoái thác nên đành cười khổ chấp nhận.
- Được rồi, ta đáp ứng không biết tỷ tỷ đã vừa lòng hay chưa?
Tiêu Thần bất đắc dĩ nói.
- Hì, đệ đệ ngoan, nếu gọi là tỷ tỷ thì tất nhiên ta sẽ không hại ngươi, nhưng mà lúc này ta không có lễ vật gì trên người, sau này sẽ tặng đệ sau.
Ngu Cơ nói đến đây, giọng điệu có chút ngượng ngùng. Tiêu Thần khẽ cười:
- Tỷ tỷ đừng câu nệ, hai người chúng ta có thể gặp nhau là do duyên phận, việc gì phải coi trọng thứ đó. Người với người quan trọng là tình cảm, có đúng không?
- Đệ nói không sai, là tỷ tỷ cổ hủ rồi.
Ngu Cơ nghe vậy càng thêm hài lòng về Tiêu Thần:
- Nhưng cũng không phải tỷ tỷ chẳng cho đệ được gì, đệ hãy đến thu hồi bộ hài cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao/1958080/quyen-1-chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.