Buổi sáng Trương Tịch Nhan phải lên máy bay quay trở về Côn Minh, cần xuất phát từ lúc sáng sớm, cho nên hành lý đã được thu thập tốt từ buổi tối hôm trước.
Rạng sáng 5 giờ ông Trương Trường Thọ rời giường đi chuẩn bị bữa sáng, thầm nghĩ đợi đến khi Trương Tịch Nhan thức dậy ăn sáng xong đi xuống núi là vừa kịp.
Ông Trương Trường Thọ làm xong bữa sáng, nhưng Trương Tịch Nhan vẫn chưa thức dậy.
Bà Du Mẫn đến gõ cửa nhưng không có người đáp lại, cảm thấy có chút kỳ quái, đẩy cửa phòng ra bước vào, nhìn thấy Trương Tịch Nhan mặc áo ngủ thất khiếu* đổ máu nằm ở trên giường, bà sợ tới mức hét chói tai, hoảng hốt kêu to: "Trường Thọ, Trường Thọ ơi —" cất bước chạy vội đến bên cạnh Trương Tịch Nhan, bà sờ vào người con gái thấy con bé đang sốt rất cao.
*Thất khiếu: bảy lỗ ở phần đầu gồm: 2 tai, 2 mắt, 2 lỗ mũi và miệng.
Ông Trương Trường Thọ vừa mới đem đồ ăn từ trong nồi bỏ ra đĩa, nghe thấy tiếng vợ mình kêu to, sợ tới mức suýt chút nữa hất cả mâm cơm, ông ném nồi chạy thẳng đến phòng của cô ba, vừa bước vào đã ngửi thấy mùi máu tươi. Ông tiến đến bên giường, nhìn thấy con gái của mình thất khiếu đổ máu, còn vợ ông thì sợ tới mức tay chân luống cuống. Ông trầm giọng nói: "Đừng hoảng hốt." Trước tiên ông lật mí mắt lên xem tròng mắt, phát hiện mí mắt rung động, tròng mắt cũng không ngừng chuyển, nếu không phải gặp ác mộng thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555713/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.