Lúc Liễu Vũ tỉnh lại thì phát hiện mình đang nằm trên sàn nhà, Hoa Thần Cổ bên trong cơ thể và bản thân cô đều uể oải không phấn chấn, cô chỉ nhớ rõ mình nằm mơ thấy ác mộng suốt cả đêm, vô số thanh âm và hình ảnh xẹt qua trong đầu, nhưng rốt cuộc mơ thấy cái gì, nhớ không ra. Đến nỗi tại sao lại ngủ trên sàn nhà... cô cũng không biết.
Cô xoa xoa đầu vẫn còn nặng trịch từ dưới sàn nhà bò dậy, tìm điện thoại chuẩn bị gọi cho Tịch Nhan bảo bảo vấn an buổi sáng, di động hết pin tắt máy, cô cắm sạc pin, chạy đi rửa mặt, sau đó liếc mắt nhìn thấy bản thân trong gương giống hệt như quỷ, trên mặt dính đầy máu, máu chảy ra từ hai mắt, mũi, miệng và tai, đọng lại trên mặt, sắc mặt còn vô cùng tái nhợt khó coi, bây giờ mà đi đóng phim kinh dị thì chắc không cần phải hóa trang.
Cô dại ra vài giây mới phản ứng lại được: Cái đệt, Lê Vị bệnh tâm thần kia lại phát điên cái gì vậy? Cô tập trung đi yêu đương không được sao? Cách xa mấy ngàn dặm rồi mà cô còn lăn lộn tôi? Đại lão, tuy rằng tôi nói cô không có bạn bè gì, nhưng đó cũng là chuyện cả tháng trước, lúc này cô mới tới thu thập tôi, có phải phản xạ hình cung của cô cũng quá dài rồi hay không? Hay là do cô bị vợ thu thập nên tức quá không biết làm gì lấy tôi ra chém cho hả giận? Nếu cô mà là bên cung ứng hàng cho tôi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555710/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.