Liễu Vũ về đến nhà cũng không có rảnh rỗi. Cô ở tập đoàn Liễu thị còn treo chức vị phó tổng giám đốc, lại là cổ đông lớn, các loại hội nghị không ngừng. Đám bạn hồ bằng cẩu hữu biết cô trở lại, sôi nổi lôi kéo cô đi uống rượu khoác lác, tiếp đó là các loại đi thăm viếng chúc tết, bận đến chân không chạm đất.
Theo lý thuyết thông thường, khi bận rộn thì sẽ không rảnh rỗi nghĩ đông nghĩ tây, nhưng cô lại luôn lơ đãng thất thần nghĩ tới Trương Tịch Nhan, mỗi lần nhớ đến thì trong lòng lại ê ẩm vừa ngọt ngào vừa chua xót còn có chút mất mát và thương cảm, loại cảm xúc này giống như phát bệnh thần kinh vậy.
Cô đem phương thức liên hệ với Trương Tịch Nhan kéo ra khỏi sổ đen, nghĩ rằng cho dù Trương Tịch Nhan chỉ nhắn tới một cái icon thôi, cô cũng sẽ tha thứ cho nàng.
Nhưng người phụ nữ kia quả thực chính là lòng lang dạ sói, nói cho vào sổ đen liền cho vào sổ đen, nói tuyệt giao liền tuyệt giao, ngày tư ngày tết, các loại tin nhắn chúc tết liên tục dồn dập gửi đến, chỉ có mỗi Trương Tịch Nhan là một câu thuận tiện hỏi thăm cũng không có.
Tâm tình của cô không tốt, lại có họ hàng nói cô đã 28 tuổi, sắp thành gái lỡ thì, còn giới thiệu đối tượng cho cô, thừa dịp ngày tết thăm hỏi liền mang theo người đến nhà, người này là cháu trai bên nhà mẹ đẻ của họ hàng, thanh niên tài tuấn tốt nghiệp đại học danh giáo.
Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555704/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.