Liễu Vũ lái xe đi theo Trương Tịch Nhan, vẫn luôn đi theo tới nhà ga xe khách.
Cô đỗ xe xong, vẫn chưa thấy được bóng dáng Trương Tịch Nhan đâu, đành phải mua vé đi vào bên trong phòng chờ, vừa liếc mắt một cái đã thấy Trương Tịch Nhan giống hạc đứng giữa bầy gà. Nàng mặc một bộ đạo bào màu nguyệt bạch, trước người đặt một cái balo hành lý, thanh kiếm đặt nghiêng nghiêng trên balo. Nàng thanh thanh lãnh lãnh giống như ánh trăng sáng tỏ ban đêm, đứng bên trong đám người có thể nói là vô cùng dễ thấy. Trương Tịch Nhan tay cầm một bình giữ nhiệt, trong nháy mắt có chút giống như tiên nữ hạ phàm trần, có chút đáng yêu. Hỏa khí trong lòng Liễu Vũ đột nhiên tan đi kha khá, cô nghĩ thầm, lớn lên đẹp chính là chiếm tiện nghi của người khác, làm cho người ta muốn giận cũng giận không nổi.
Trương Tịch Nhan giống như có sở giác mà quay đầu lại, thấy Liễu Vũ đứng bên cạnh, cười như không cười nhìn mình. Nàng nghĩ thầm: "Bệnh tâm thần này sao lại theo tới nữa?"
Liễu Vũ đi đến bên cạnh Trương Tịch Nhan ngồi xuống, liếc thanh kiếm một cái, hỏi: "Cái đồ này sao chị có thể mang vào được vậy?"
Trương Tịch Nhan đóng nắp bình giữ nhiệt lại rồi nhét nó vào ngăn bên hông balo, nhẹ nhàng đáp một câu: "Hàng mỹ nghệ, mắc gì không cho mang vào.".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Thiên Tài Tiên Đạo
2. Ta Đi Rồi
3. Tựa Như Sự Dịu Dàng Của Anh
4. Bạn Trai Tôi Không Phải Là Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555698/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.