Liễu Vũ mơ mơ màng màng nghe thấy tiếng bà Trương gõ cửa, mới vừa tỉnh, cửa mở ra, chờ tới lúc cô phản ứng lại thì cửa đã đóng lại. Đại não của cô vẫn còn có chút trì độn, sửng sốt vài giây mới nhận ra tình huống hiện tại, sau đó đối mặt với ánh mắt của Trương Tịch Nhan, tức khắc vui vẻ cười ra tiếng khi thấy người gặp họa, lại có chút đắc ý, cô thấp giọng nói: "Trương Thập Tam, lúc này chị có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không rửa sạch được đâu, không thôi chúng ta đâm lao thì phải theo lao, cái nồi này để tôi lãnh hết cho, ba mẹ chị có muốn đấm đá gì thì cứ để họ tới tìm tôi là được." Chịu trách nhiệm gì đó, cô rất vui lòng nha.
Trương Tịch Nhan đẩy Liễu Vũ ra, đứng dậy đi rửa mặt. Nội tâm của nàng không hề gợn sóng, nhàn nhạt đáp lại Liễu Vũ: "Cô suy nghĩ nhiều rồi, ba mẹ tôi sẽ không hỏi tới mấy loại chuyện này." Nàng nói xong, bước vào phòng rửa mặt, đóng cửa lại.
Liễu Vũ chớp chớp mắt, vẻ mặt dại ra: "Chuyện chung thân đại sự của chị, ba mẹ chị cũng không hỏi đến sao?" Dắt con người ta về ngủ chung một cái giường, mà còn không hỏi đến? Có thiên lý nữa hay không! Trương đại sư, Trương phu nhân, hai người chỉ có một đứa con gái bảo bối thôi a, hai người phải hỏi đến chứ, hỏi để cho con còn biết đường mà biểu hiện cho tốt nữa nha!
Trương Tịch Nhan biết Liễu Vũ đang đánh chủ ý gì, nàng chăm chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555685/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.