Đối với bất luận sự tình gì Liễu Vũ làm thì Trương Tịch Nhan đều đánh cho một cái dấu chấm hỏi, nhưng không có hứng thú đi tìm hiểu, tận sâu trong đáy lòng nàng cảm thấy bảo trì khoảng cách với cô thì tương đối tốt hơn. Bên phía anh hai của nàng vẫn còn một đống cục diện rối rắm cần xử lý, nàng thật sự không rảnh ở lại đây vây xem náo nhiệt. Nàng nhanh chóng nói với Liễu Vũ: "Cô bận gì thì làm đi, tôi trở về đây." 
Liễu Vũ đáp: "Trương Tịch Nhan, cô có cần thực dụng như vậy không, lấy được đồ vật tới tay liền bỏ đi." 
Trương Tịch Nhan cạn lời: "Tiền hàng hai bên đều đã thỏa thuận chuyển khoản xong hết rồi, không đi ở lại ăn cơm à?" 
Liễu Vũ nói: "Đương nhiên rồi." Cô nhiệt tình giới thiệu mấy nhân viên của chính quyền địa phương cho Trương Tịch Nhan. 
Trước kia Trương Tịch Nhan còn đi làm ở công ty vẫn sẽ chú ý một ít mối quan hệ xã giao, hiện giờ sao, tu trên núi ba năm, bản lĩnh tăng mạnh, gặp Liễu Vũ cái mặt hàng tùy thời sẽ đào hố cho nàng nhảy, nếu không thật sự có việc cần nhờ vả thì nàng cũng không cần phải nể mặt làm gì, nàng lãnh đạm gật đầu với mấy nhân viên kia, nói với Liễu Vũ: "Cáo từ." 
Liễu Vũ kêu nàng: "Trương Thập Tam, cô có còn muốn lấy đợt hàng tiếp theo không vậy hả?" 
Trương Tịch Nhan nghĩ đến những dược liệu mà anh hai cần phải dùng, hơi hơi mỉm cười đáp: "Hàng hóa mà tôi muốn, cô sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555672/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.