Liễu Vũ đã lên tiếng, đại tư tế không dám trì hoãn, lập tức sai phái tộc trưởng và thiếu tư tế đi chuẩn bị hàng hóa cho Trương Tịch Nhan. 
Hàng hóa mà xí nghiệp dược muốn đặt mua, trước tiên phải làm hợp đồng mua bán. Nhà cung cấp sẽ dựa theo đơn đặt hàng chuẩn bị hàng hóa, sau đó đưa đến xí nghiệp rồi cầm biên nhận đến phòng tài vụ kết toán tiền hàng. Thông thường nếu có thể thanh toán tiền hàng trong vòng ba tháng đã có thể xem như không tồi. Thôn Hoa Tập còn không có giao hàng mà đã đòi nhận trước một nửa tiền hàng, làm cho người của bên xí nghiệp dược có chút không hiểu ra làm sao, hơn nữa, Trương Tịch Nhan cũng không có mang theo tiền mặt, ở trong núi không có biện pháp lên mạng chuyển tiền, vậy mà sao bọn họ lại chịu cung cấp hàng cho Trương Tịch Nhan cơ chứ. Tay giày da đi tìm đại tư tế bàn bạc, bàn không ra giải pháp bèn đi tìm Liễu Vũ: Bọn họ là xí nghiệp dược, không phải là tiểu thương bán lẻ nên không có đem theo tiền mặt để thanh toán ngay tại chỗ. 
Liễu Vũ nói: "Thôn Hoa Tập mới từ bộ lạc nguyên thủy đi ra xã hội hiện đại, không có chút hiểu biết nào về thế giới bên ngoài cả, tới ngôn ngữ cũng không thông, xí nghiệp dược Cửu Lê cửa lớn ở đâu bọn họ cũng không biết, nếu kêu bọn họ phải tìm tới nơi để thu tiền hàng thì quá làm người khó xử rồi." 
Tay giày da nói: "Liễu tổng nói đùa, ngài là người thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/3555670/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.