Nhà của ông Trương Trường Thọ được xây ở trong nội thành cũ, những căn nhà ở đây san sát nhau tới nỗi chỉ cần vươn tay ra cửa sổ là có thể thân mật bắt tay với hàng xóm kế bên một phen. Mặt tiền lầu một bán nhang đèn, bên trong là bàn thờ thờ cúng Tổ sư gia và một gian bếp, lầu trên là nhà ở của sư phụ. 
Liễu Lôi tới cửa, nhìn thấy cửa cuốn đã kéo xuống chỉ chừa lại một khoảng trống cỡ một thước, phía trên cửa dán tờ giấy A4 có ghi số điện thoại và tên "Trương đại sư", anh thấy vậy liền xoay người đi dọc theo lối đi nhỏ đi vào sâu bên trong, đi chừng mười mét, xuyên qua một căn nhà khác thì nhìn thấy tiệm mạt chược của nhà hàng xóm, sư phụ của anh đang ngồi xào mạt chược rồi sờ bài. Anh lấy một cái ghế nhựa đến ngồi phía sau lưng sư phụ. 
Ông Trương Trường Thọ vẫn tiếp tục sờ bài, dù không nhìn thấy mặt bài nhưng chỉ cần sờ thôi ông cũng biết đó là quân gì, thấy bài không đúng như mong muốn liền đánh ra ngoài, thuần thục đến độ xuất thần nhập hóa, ông nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Con bé kêu con đi bệnh viện kiểm tra, lo mà chạy nhanh đi đi." Con gái ông nuôi lớn nên tính tình như thế nào, ông rất rõ ràng. Ông nói thầm trong bụng: "Xì, thật đúng là tiện nghi sư huynh, không thèm gọi hỏi mình lấy một câu, còn tưởng lấy con bé ra lừa mình." 
Liễu Lôi thấy sư phụ vẫn bình tâm tĩnh khí ngồi đánh mạt chược, trong lòng cũng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-truong-da-lau-khong-gap/243197/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.