"Chắc không sao đâu. Ly Tâm chẳng liên quan đến vụ này, sẽ không có người gây phiền phức cho cô ấy". Ngô Sâm bĩnh tĩnh phân tích.
Tuấn Kỷ âm trầm: "Tôi đã hỏi người của Tề Gia, ai cũng nói không nhìn thấy Ly Tâm, không một ai biết hành tung của cô ấy". Đây mới là nguyên nhân khiến Tuấn Kỷ cảm thấy lo lắng. Một người đột nhiên bốc hơi như không khí, nếu không xảy ra chuyện thì có nghĩa cô ấy có thỏa thuận gì đó với Tề Gia. Nếu không tại sao người của Tề Gia trên dưới đều đồng nhất ý kiến. Dính đến Tề Gia là một mối họa lớn.
Tiêu Vân mặc bộ đồ đua xe bó sát thân cau mày: "Mọi người có phát hiện, Hồng Ưng cũng không thấy đâu cả".
Tuấn Kỷ nghe xong sắc mặt càng âm trầm hơn, anh hỏi: "Tiêu Vân, xe của cậu đâu".
Tiêu Vân đột nhiên hiểu Tuấn Kỷ đang lo lắng điều gì: "Ở chỗ tôi. Ly Tâm chưa từng thử đi xe tôi bao giờ. Cô ấy lái chắc chắn không tốt hơn tôi đâu. Hơn nữa, Ly Tâm chỉ biết phóng xe, không chắc biết đua xe". Tiêu Vân hiểu Tuấn Kỷ lo Ly Tâm sẽ ra mặt thay anh. Tuy nhiên, suy đoán này không thực tế chút nào.
Trên các khán đài ồn ào náo nhiệt, tiếng loa phát thanh cất lên thông báo các tay đua vào vị trí. Một đoàn xe đủ màu sắc từ từ tiến vào đường đua. Tiêu Vân nghiến răng đứng dậy, gật đầu với đám Tuấn Kỷ rồi ưỡn ngực đi tới chiếc xe của anh. Vì anh đại diện của gia tộc lớn nhất nhì giới hắc đạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh/249473/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.