Tề Thiên Vũ trốn thoát khỏi tai mắt của Tề Gia, trong lúc du ngoạn trên đường thì gặp phải một tên nhóc trạc tuổi mình và cũng vừa bỏ nhà ra đi. Hai thằng nhóc xinh đẹp vừa gặp nhau liền tâm đầu ý hợp, lập tức coi nhau là tri kỉ.
“Này! Cậu định đi đâu tìm mẹ chứ?” Tiểu đệ đệ vừa mới quen quan tâm hỏi.
Nhóc ấy tên Mạc Thần Khuynh, tiểu Vũ liền gọi hắn là A Khuynh.
Nhóc suy nghĩ một chút rồi chỉ tay lên “Không phải trên trời thì là trong lòng dưới đất, cứ đào ba tấc đất lên thì sẽ tìm được thôi!”
Cậu bé kia nghe xong liền nhíu mày suy nghĩ, trong lòng cảm thấy kiểu lí luận này hơi kì kì, nhưng lại rất có lí đến nó vắt óc ra cũng chẳng thể nghĩ được. Mạc Thần Khuynh nhìn tiểu Vũ với ánh mắt sùng bái. Đến nó, à không… Đến cha nó chắc cũng chẳng nghĩ ra được ấy chứ!
Mạc Thần Khuynh lập tức vứt lão cha nhà mình ra sau đầu, dù sao hiện tại nó cũng cảm thấy vị ca ca trước mặt lợi hại hơn! Nhưng nếu Tề Mặc mà nghe được chuyện này, nhất định sẽ xách tiểu vũ ném lên sao hoả cho coi. Ai kêu nhóc học mấy thứ suy nghĩ vớ vẩn này chứ.
“Nhưng phải đào thế nào?” Mạc Thần Khuynh nghiêm túc hỏi.
Nó chưa đào đất bao giờ, mà thế giới này lại rộng lớn như thế, nó đi bộ thôi mà cả ngày cũng chẳng thấy hết. Vậy phải đào bao giờ mới xong? Mà ba tấc đất lại dài bao nhiêu xăng-ti-mét vậy? Nó thật sự nghĩ không ra! (Các bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257459/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.