Hồng Ưng và Lập Hộ đưa mắt nhìn nhau, không cần phải nhiều lời, hai người họ cũng đã hiểu ý của đối phương.
Hồng Ưng khẽ nhếch môi:
– Cô ta cũng thông minh đấy chứ!
Lập Hộ gật đầu: – Vậy bước tiếp theo chúng ta sẽ hành động như thế nào? Đã không dụ được cô ta liên lạc với kẻ đó mà lại còn khiến cô ta thêm phần cảnh giác. Muốn lừa cô ta? E rằng cũng khó nhằn lắm đây!
Nghe vậy, Hồng Ưng lắc đầu: – Cũng chưa chắc! Không phải cô ta đang trong tình trạng lơm lớp lo sợ đầy cảnh giác hay sao?
Hồng Ưng vừa dứt lời, Lập Hộ đã hiểu ý, tiếp lời:
– Lo sợ sinh ra đề phòng, đề phòng dẫn đến đa nghi, đa nghi dẫn đến ngờ vực, thật thật, giả giả, mọi thức lẫn lộn. Như vậy, đầu óc cô ta không muốn hỗn loạn cũng khó. Và trong hỗn loạn sẽ dẫn đến kẽ hở. Ha ha! Quả là một cuộc chiến tâm lý không hoan nhượng. Vậy kế hoạch của chú là gì?
Hồng Ưng không nói mà liếc đôi mắt sắc bén lạnh lẽo tựa hàn băng của mình về phía Lập Hộ. Dường như đang nhìn anh mà cũng dường như đang suy nghĩ, hồi lâu sau, Hồng Ưng mới trả lời:
– Muốn chờ xem kịch hay thì tốt nhất không nên biết trước kịch bản là gì?
Nghe vậy, Lập Hộ liền nhíu mày, cười đáp:
– Chú lắm chuyện quá đấy!
Hồng Ưng cũng cười:
– Chỉ muốn cho các chú xem kịch đặc sắc hơn thôi!
***
Lúc này Tề Mặc đang ở trong phòng luyện bóng của Tề Gia nó được xây dựng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257450/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.