Sau mười phút, đoàn người của Tề Mặc và Ly Tâm mới bắt đầu di chuyển. Ly Tâm lắng tai nghe, chỉ thấy ngoài tiếng “lạch tạch” của cành cây và tiếng lá khô bị gãy ra thì không còn bất cứ âm thanh nào khác.
Trong lòng âm thầm cảm thán:
Tác phong của Tề Gia vẫn luôn phong độ như vậy!
Ly Tâm sóng đôi bước đi bên Tề Mặc, bỗng, “Pằng”, một tiếng súng đanh thép vang lên. Ly Tâm giật mình, ngẩng đầu nhìn Tề Mặc, vừa đúng lúc anh thu khẩu súng trên tay lại. Cô nhíu mày, “tạch” một tiếng, một con rắn xanh lè to bằng bắp tay, dài tới hai mét bỗng từ trên đầu cô rơi xuống. Ly Tâm giật mình nhìn cái đầu nát bét của con rắn kia, mùi hôi tanh bỗng lan tràn trong không khí, xung quanh lúc này ngoài tiếng gió và tiếng lá cây xì xào thì hoàn tàn không có lấy một tiếng động.
Tề Mặc liếc mắt nhìn cô, nói:
– Đi thôi!
Nghe vậy, Ly Tâm liền gật đầu, đoàn người lại tiếp tục di chuyển.
– Đi khoảng hai kilomet nữa là sẽ tới căn cứ của bọn chúng, em nên cẩn thận một chút!
– Em biết rồi! – Ly Tâm gật đầu đáp, sáu chức năng quan sát của cơ thể liền được bật hết công xuất.
Không biết từ lúc nào, Hồng Ưng đã trở lại và sánh vai bên cạnh Tề Mặc.
– Lão đại, người của ta giải quyết phía trước sạch sẽ. Hiện tại, chúng đã phát hiện ra người của ta và đang tập hợp đám thú săn lại!
– Thú săn? – Ly Tâm nhíu mày nghi hoặc.
Hồng Ưng gật đầu, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257436/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.