Đôi mắt lạnh lẽo của Tề Mặc quét qua toàn sảnh một lượt. Ánh mắt anh đi đến đâu là đám người dưới kia lại cúi thấp đầu đến đấy, thấy vậy, trong lòng anh không khỏi cười lạnh một tiếng, thu hồi tầm mắt, đôi chân rảo bước về phía Lam Tư.
Thấy Tề Mặc đang tiến về phía mình, Lam Tư nhíu mày, trên môi nở một nụ cười lạnh lẽo:
– Tề Mặc, anh dám làm ra những chuyện như vậy mà còn có can đảm vác mặt tới đây sao? – Lam Tư mỉa mai nói.
– Không dám? Tại sao tôi lại không dám? – Tề Mặc hừ lạnh, hờ hững đáp.
Lúc này, không khí trong phòng vì cuộc tranh cãi của hai người bọn họ mà trở nên căng thẳng, ánh mắt giữa Tề Mặc và Lam Tư thậm chí còn toé ra tia lửa.
Bỗng, Tề Mặc cười lạnh một tiếng, nói:
– Lam Tư, nếu anh còn không muốn tán gia bại sản thì mau trả lại tiểu Vũ lại cho tôi. Nếu không, Tề Mặc tôi xin thề sẽ khiến cho anh không còn đất mà chôn thân đâu!
Nghe xong lời uy hiếp của Tề Mặc, Lam Tư nhíu mày, nghiêm túc nói:
– Tề Mặc, anh đang nói chuyện quái quỷ gì vậy?
Tề Mặc hừ lạnh một tiếng, khinh thường nói:
– Chuyện gì? Tự bản thân Lam lão đại biết rõ. – Sau đó, anh lại quay xuống trước toàn sảnh, tuyên bố với mọi người:
– Mong các vị lão đại ở đây hãy làm chứng cho Tề Mặc tôi. Vài ngày trước, con trai của Tề Mặc Tề Thiên Vũ đột nhiên mất tích. Tề Gia đã huy động rất nhiều lực lượng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2/1257433/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.