Trước mắt là một thảo nguyên bao la rộng lớn , Lam Tư nắm tay Tùy Tâm dạo bước thật êm đềm , có gió , có trăng , có cả sao trời ánh chiếu lấp lánh .
Dưới ánh trăng, gương mặt Lam Tư hiện lên một vẻ đẹp mê hoặc đầy cám dỗ , ánh mắt anh có thâm tình , có yêu thương cũng có dịu dàng .
Trong lòng Tùy Tâm rạo rực như tán lá cây lung lay bởi gió , cô khẽ bật cười vì hạnh phúc .
Nhưng rồi một âm thanh lớn nổ ra từ trong đầu Tùy Tâm , cô ngước mặt lên gió thổi dữ tợn . Tùy Tâm sợ hãi lùi lại , dưới đất từ khoảng trống của cô và Lam Tư xuất hiện một vết nứt lớn từ từ rộng ra , mặt đất càng rung dữ dội khiến Tùy Tâm càng lùi về sau .
Tùy Tâm sợ hãi ngước mắt lên tìm Lam Tư thì thấy hình bóng anh đã xa tít đến tận cùng . Đột ngột đến mức nghe được tiếng trái tim đang vỡ từng mảnh vụng , nước mắt rơi cũng chẳng thể thét lên nổi chỉ niệm thầm tên anh trong vô vọng -" Lam Tư , Lam Tư ".
Tùy Tâm bật choàng ngồi dậy , giấc mơ kết thúc .
Lam Tư ngồi bên cạnh túc trực hai mươi bốn tiếng đồng hồ chưa hề nhắm mắt , thấy Tùy Tâm bất thình lình ngồi bật dậy khiến anh lo lắng .
-" Ngụy Chấp ". Lam Tư gọi anh ta vào sau đó đỡ lấy Tùy Tâm để cô dựa vào lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-tinh-2-tuy-tam-lam-tu-/3344692/chuong-56.html