Đều là kẻ lừa đảo, qua mặt tao được chắc?
Chu Hạo khinh thường, vô cùng chướng mắt Cố Trường Sinh lợi dụng mê tín lừa tiền người khác. Thần thần đạo đạo, vài ngày đã lừa được bảy tám vạn. Còn hắn phải cực khổ kiếm tiền bằng tay không.
Nghĩ vậy, ánh mắt Chu Hạo nhìn Cố Trường Sinh càng bất mãn. Tất cả tài sản của vợ chồng Tống Thanh Âm sau này đều là của hắn, thằng lừa đảo này muốn lừa tiền trước?
Nằm mơ!
Chu Hạo quyết tâm phải vạch trần ý đồ của Cố Trường Sinh.
Trình Nguyệt Tĩnh tỉnh lại từ khiếp sợ, cô không còn quan tâm cha mẹ mình đang khóc và kẻ lừa đảo, toàn bộ lực chú ý đổ dồn vào người Cố Trường Sinh. Trình Nguyệt Tĩnh vừa mừng vừa sợ, chần chờ một lúc lâu, cô thử mở miệng: “Đại sư thấy được tôi?”
Cô biết dì nhỏ muốn mời đại sư, cứ tưởng lại thêm một kẻ lừa đảo, không ngờ cậu thực sự có bản lĩnh. Thật ra lúc mới bị hại chết, cô cũng muốn tìm đại sư. Chỉ cần đại sư đồng ý hỗ trợ, chắc chắn cha mẹ mình sẽ sẵn lòng trả thù lao.
Ai biết những kẻ mang vẻ mặt cao nhân, đạo trưởng tiên phong đạo cốt, hoặc đại sư trọc đầu từ bi niệm Phật, một đám người khua môi múa mép thu phục tín đồ chỉ toàn là lừa đảo. Cô đến trước mặt họ bay tới bay lui, bọn họ không thấy cũng không phản ứng gì.
Làm vậy vài lần, Trình Nguyệt Tĩnh nhận ra mình không có cách nào để nói sự thật cho cha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thuat-tren-dau-luoi/2540618/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.