Trong lòng Thi Quốc Khánh cực kỳ khó chịu. Đặc biệt từ lúc con trai thím Vương xuất hiện, hắn nhìn đối phương càng không vừa mắt. Hắn vốn không có thiện cảm với thím Vương, mặc dù từ trước tới nay đối phương vẫn luôn tỏ vẻ hiền lành. Nhìn cảnh hai mẹ con tình cảm quan tâm lẫn nhau, Thi Quốc Khánh lại càng khó chịu.
Thím Vương và mẹ hắn quá giống nhau. Từ dáng người cho đến tay chân thô kệch. Khuôn mặt còn lớn hơn cái bánh nướng. Đã vậy ngày nào cũng chải chuốt, buộc hết tóc ra đằng sau. Chẳng có chút mỹ quan gì cả, tóc buộc sát da đầu như thế chỉ làm mặt bà lớn hơn. Thậm chí ngay cả thái độ làm việc cũng giống nhau, đều không thích nhàn hạ, cứ phải chịu khổ nhọc.
Ai gặp qua mẹ Thi Khánh Quốc đều khen bà chăm làm chịu khó. Mỗi lúc như thế, trên mặt bà đều nở nụ cười ngượng ngùng giản dị. Nhưng Thi Quốc Khánh lại thấy nụ cười đó quá chướng mắt. Bà có thể chịu khổ nhọc, được danh tiếng tốt. Còn con trai bà để bà chịu khổ, chẳng phải là đang nói hắn vô dụng sao?
Mỗi một lời khen đều là lưỡi dao cắm mạnh vào lòng hắn!
Không có cách nào thay thế mẹ mình, vì thanh danh cùng lắm hắn cũng chỉ dám mắng hai câu. Cứ tưởng đưa bà về quê thì có thể nhắm mắt làm ngơ, vậy mà vẫn không được. Trong lòng Thi Quốc Khánh chồng chất một đống bất mãn chờ phát tiết. Đây cũng là lý do vì sao công ty có nhiều nhân viên tầng chót như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thuat-tren-dau-luoi/2540535/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.