Chủ tiệm cơm đi bệnh viện kiểm tra, phát hiện mình bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối.
Chủ tiệm cơm cự tuyệt phối hợp với bác sĩ trị liệu, cố chấp đòi xuất viện.
“Lang băm!” Vừa đi ra ngoài, hắn vừa hung tợn mắng: “Chỉ là đau dạ dày thông thường, ung thư quái gì? Định lừa tiền tao à.” Hắn mới hơn hai mươi tuổi, cuộc đời tươi đẹp còn đang chờ hắn. Thân thể hắn rất khỏe mạnh, tuy lâu lâu mắc bệnh vặt nhưng chẳng phải ai cũng thế à, sao có thể bị ung thư. Đã thế còn là thời kỳ cuối, đệt!
“Lừa ai vậy? Định làm tao tuyệt vọng rồi chi nhiều tiền trị bệnh hả? Đau dạ dày, nôn mửa chả phải là bệnh gì nặng. Gầy ốm thì sao, chẳng phải tại tổn thất một đống tiền, bị thu hồi và hủy giấy phép buôn bán à, tao không gầy xuống mới lạ. Đây là sầu đến gầy, là đau lòng quá mức!” Đổi thành người khác có ai không đau lòng? Mất ít nhất hai mươi mấy vạn. Là hai mươi mấy vạn đó, có phải hai mươi mấy tệ đâu. Chủ tiệm cơm hùng hùng hổ hổ chửi.
Chửi chưa đã nghiền, hắn lại khinh thường nói: “Rồi đại tiện ra máu, đã nói là tao bị trĩ, bị trĩ nên đi ra máu không phải là chuyện bình thường sao? Người nào bị bệnh trĩ không bị thế? Thế này mà gọi là bác sĩ, bệnh viện lớn làm ăn như c*c, chẳng bằng phòng khám nhỏ bên ngoài. Tao cực khổ kiếm tiền, tưởng nói hai ba câu là lừa được tiền của tao chắc? Không có cửa đâu!” Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thuat-tren-dau-luoi/2540519/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.