“Chưa nói đến việc khô mắt, có người còn bị nhiễm trùng hậu phẫu thuật kìa. Nhiễm trùng bình thường còn đỡ, nếu là viêm nhiễm giác mạc thì toang rồi, chỉ còn nước đi đổi giác mạc thôi. Giác mạc quan trọng cỡ nào ai cũng biết, mỗi người chỉ có một đôi. Biết bao nhiêu người không nhìn thấy ánh sáng, phải đăng ký chờ đợi biết bao nhiêu năm mới có người hiến giác mạc phù hợp cho mình. Chúng ta chỉ bị cận thị, đến bệnh viện uy tín là an toàn nhất, đừng mù quáng tin tưởng mấy cái phòng khám nhỏ, sau này đỡ mắc phải hệ lụy nghiêm trọng đến nỗi phải thay cả giác mạc.”
Lý luận của thanh niên phản bác nghe có sức thuyết phục hơn, không ít người đều cảm thấy có đạo lý. Thấy thế, thanh niên còn lại không ngừng cố gắng giải thích: “Bệnh viện lớn không thể loại bỏ hoàn toàn di chứng, nhưng cái phòng khám mà tôi nói ấy, kỹ thuật của các bác sĩ cực kỳ tốt. Tôi không dám nói là 100% không để lại di chứng, nhưng theo những gì tôi biết được từ các bạn học, sau khi xuất viện, tỷ lệ bị di chứng của họ thấp hơn so với phẫu thuật ở bệnh viện lớn. Mười mấy người không một ai để lại di chứng, mấy người coi xác suất này thấp tới cỡ nào chứ? Còn mấy bạn đã đi bệnh viện lớn mổ cận, trung bình cứ ba người có một người sau khi mắt phục hồi cảm thấy không thoải mái. Bây giờ bọn họ đều hối hận xanh ruột, giá như lúc trước không đi bệnh viện lớn mà nghe giới thiệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thuat-tren-dau-luoi/2540497/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.