Lam Tĩnh Nghi cố đẩy cánh cổng màu trắng vĩ đại ra, rồi hồi hộp bấm chuông. Một người phụ nữ trung niên bước ra mở cửa. Lam Tĩnh Nghi khẽ khom người hỏi: “ Xin hỏi đây có phải nhà của Nạp Lan Luật không? Tôi là gia sư dạy kèm cho em ấy, Lam Tĩnh Nghi”.
Người phụ nữ kia vội dẫn Lam Tĩnh Nghi vào nhà và đi lên lầu. “Cậu hai nghe ông chủ mời gia sư dạy kèm, nên đã đợi trong phòng từ sớm. Tôi là người giúp việc ở đây, Lam tiểu thư sau này cứ gọi tôi là Thím Trần được rồi”. Thím Trần dẫn cô lên lầu hai, rồi lặng lẽ lui xuống.
Lam Tĩnh Nghi ôm túi giáo án vào ngực, nhẹ nhàng gõ cửa. Nhưng cô đã gõ cửa nhiều lần mà vẫn chẳng thấy động tĩnh gì, chẳng lẽ phải gọi lớn tên Nạp Lan Luật ra à?
Chẳng phải thím Trần nói hắn đang đợi cô sao?
Lam Tĩnh Nghi nhíu mày suy nghĩ chỉ chốc lát, liền đẩy cửa một cái. Cửa không khóa, lạch cạch bung mở.
Lần đầu vào nhà người khác, lại tự tiện xâm nhập phòng ngủ, quả thật không phải phép cho lắm. Nhưng cô chẳng còn cách nào.
“Soạt” một thanh âm vang lên.
Lam Tĩnh Nghi còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã cảm thấy toàn thân mát lạnh, nước từ trên cao xối xả tuông xuống, khiến toàn thân cô ướt đẫm.
Quần áo dính vào người, tóc tai bết lại, tài liệu rơi phịch xuống đất.
Cả kính cưa cô cũng rơi một cách thảm hại.
Lam Tĩnh Nghi ngơ ngẩng nhìn lên , lờ mờ trông thấy một vóc dáng đang ngồi sau máy tính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thoat/180081/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.