Hiệu trưởng vừa vào cổng trường Lam Sơn thì thấy hai khuôn mặt vô cùng đẹp trai. Ông sợ run rồi nở nụ cười lấy lòng, “Nạp Lan Địch, Nạp Lan Luật, chào các em, chào các em. Có phải là chuẩn bị đi học lại không? Tôi sẽ đi sắp xếp ngay.”
Nạp Lan Địch và Nạp Lan Luật hơi cúi người, xem như là chào hỏi. Nạp Lan Địch không nói gì. Nạp Lan Luật nói, “Hiệu trưởng không cần phí tâm. Sợ rằng chúng em sẽ không đến Lam Sơn nữa đâu. Chúng em sẽ nhảy lớp, tới học trường đại học Phong Nhã.”
“À, à.” Hiệu trưởng à mấy tiếng, “Rất tốt, rất tốt. Với trí thông minh của các em thì hoàn toàn có thể. Nhưng mất đi học sinh ưu tú như thế thật là một tổn thất lớn của trường Lam Sơn.”
“Hiệu trưởng quá khen.” Mặt Nạp Lan Địch không chút thay đổi, nói.
“Đúng rồi, cô giáo Lam dạo này có khỏe không? Cô ấy đang làm ở trường Lam Sơn tốt như thế sao lại xin nghỉ. Bây giờ lớp của cô ấy quả thực rối tinh rối mù, thật làm cho tôi đau đầu. Nếu các em gặp cô giáo Lam thì hãy thay tôi nói với cô ấy là lúc nào Lam Sơn cũng hoan nghênh cô ấy trở lại.” Trên mặt hiệu trưởng là biểu hiện tiếc nuối.
Nạp Lan Địch nhếch môi, “Cô ấy rất tốt, cám ơn hiệu trưởng đã quan tâm. Nhưng cô giáo Lam vừa xin nghỉ nên chưa muốn về lại trường Lam Sơn, sau này cũng không có ý định này.”
“À…” mặt hiệu trưởng lộ vẻ xấu hổ.
Nạp Lan Địch và Nạp Lan Luật cúi người một chút rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thoat/1542514/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.