Nếu đã đến đây hiển nhiên phải tận tình hưởng thụ mới đúng, Vũ Văn Tuấn cũng học đòi theo TV, bao hết một phòng riêng, Thường Tiếu vì tiền mà đứt từng khúc ruột, nhưng ai bảo vừa rồi nói cho mạnh miệng lên, giờ chỉ có thể nhịn đau đồng ý.
Nhân viên bồi rượu là hai cô gái nùng trang diễm mạt, luận tư sắc thì ngay cả xách giày cho thị thiếp Vũ Văn Tuấn cũng chưa đủ tiêu chuẩn, bất quá nam nhân trong tình huống này sẽ không so đo nhiều quá, hắn cùng các cô gái đó hoa quyền bính tửu, còn lúc có lúc không ăn đậu hủ người ta, chơi đùa vui vẻ đến bất diệc nhạc hồ.
Thường Tiếu nhìn đến bộ dáng phóng túng của hắn, trong lòng rất không vui.
Người này vì tìm lại người yêu mà vượt qua ngàn năm cách trở để đến đây, một người si tình như vậy sao có thể vô tâm tùy ý cùng người phụ nữ khác khanh khanh ta ta?
Cậu tiến đến bên cạnh Vũ Văn Tuấn, nói: “Vũ Văn Tuấn, chúng ta đến là để uống rượu, không phải đến để cùng phụ nữ … như vậy … ngô ….”
Chưa nói dứt lời đã bị Vũ Văn Tuấn đem một li rượu rót vào trong miệng.
“Dài dòng quá, nam nhân đi phong lưu một chút mà câu nệ cái gì.”
Thường Tiếu bị rượu mạnh làm sặc ho khan một trận, khuôn mặt nhất thời đỏ bừng một mảng, nữ nhân viên bồi rượu thấy cậu là trai tân, lại mi thanh mục tú khiến người yêu thích liền nổi tâm trêu chọc cậu, trái một li phải một li đem rượu rót hết, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thi-vo-tinh-khuoc-huu-tinh-phien-lac/9702/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.