Tần Thải phát hiện gần đây Thường Tiếu trầm lặng hơn rất nhiều, cả ngày đều mặt ủ mày chau như mèo con đổ bệnh, điều này khiến cho nó rất không an tâm.
“A Tiếu, tìm việc làm cũng không cần quá nóng vội, dù sao cũng còn một khoảng thời gian nữa mới tốt nghiệp, Tiệp Lục Tư không được thì tìm công ty khác vậy.”
Chuyện này không liên quan đến công việc, chỉ là vì cậu không quen ở trong một căn nhà rộng lớn quá mức yên tĩnh.
Thường Tiếu từng muốn Tần Thải dọn vào ở chung, nhưng người kia chưa nói hai lời đã liền cự tuyệt.
“Làm ơn đi, tớ hiện giờ đang tìm việc khắp nơi, cậu đừng có đem vận số mốc meo của cậu truyền qua cho tớ nha.”
Đúng vậy, trên đời này chỉ có một mình Vũ Văn Tuấn không để ý đến vận xui của cậu, vậy mà người kia lại cứ như thế mà rời bỏ cậu.
Thường Tiếu lần này hoàn toàn không thể phát huy được tinh thần mạnh mẽ bền bỉ của mình, cậu uể oải hơn nửa tháng cũng không trở lại bình thường được, nghĩ muốn gọi một cuộc điện thoại cho Vũ Văn Tuấn lại sợ hắn cúp máy.
Hôm nay lúc trời còn chạng vạng, Thường Tiếu đang trên đường đi làm chợt nghe có người gọi cậu.
Cậu quay đầu liền thấy một chiếc xe thể thao phóng đến dừng ở bên đường, Ứng Húc từ trên xe bước xuống, chạy nhanh đến cạnh cậu.
“Chủ tịch Ứng….”
Ứng Húc quan sát Thường Tiếu, chỉ một tháng không gặp mặt, thiếu niên này dường như đã gầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thi-vo-tinh-khuoc-huu-tinh-phien-lac/3047952/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.