Edit: Ry
Nhà đã sửa sắp xong, đợi Nhạn Vãn Thu trở lại là tôi cũng phải về nhà mình ở, rồi thêm mấy ngày nữa là sẽ phải chào tạm biệt hòn đảo này.
Tôi cảm thấy lo âu về việc báo danh, về việc chia ly, lo cả việc chuyển thành chính thức.
Thời hạn đã ở ngay trước mắt, nhưng Nhạn Không Sơn vẫn không nói gì đến chuyện này, thật sự khiến cho người khác không biết được là anh hài lòng hay còn bất mãn.
Nhìn bộ dạng của anh thì hẳn là có hài lòng, nếu không thì sao ngày nào cũng hôn tôi, nhưng vì không nhìn được chỉ số tâm trạng của anh khiến cho tôi cực kì không dám chắc, tôi sợ mình hiểu lầm.
Ầy, đáng lẽ hôm qua nên nhịn một tí không hôn mới phải, như thế thì ít nhất có thể thấy được cảm xúc của anh với tôi.
Hay là... Hôm nay không hôn nữa?
Tôi tắm xong, sấy tóc khô một nửa rồi đi tìm Nhạn Không Sơn, không thấy anh ở trong phòng, đi khắp tầng hai cũng không thấy.
Tôi có linh cảm là anh lại ra ngoài hút thuốc rồi, xỏ dép lê đi xuống nhà tìm anh, không ngờ là anh không hề hút thuốc, anh đang ngồi chỉnh sửa lại album ảnh của Nhạn Vãn Thu
Anh ngồi xếp bằng trên tấm thảm, chung quanh rải rác mấy quyển album lớn nhỏ. Tôi tiến tới nhìn xem, có bức ảnh Nhạn Vãn Thu lắp chân giả loạng choạng tập đi, có bức ảnh chụp bé con không biết vừa ăn cái gì mà mặt mũi dính đầy nước tương... Mặc dù tất cả đều là ảnh chụp Nhạn Vãn Thu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thanh-mai/558965/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.