Edit: Ry
Ông nội không có nhà, trong nhà rất yên tĩnh, không biết có phải là ông đi chợ rồi không.
Tôi đói đến nỗi đau dạ dày, đành phải mò lấy đống trứng luộc nước trà mà ông nội chuẩn bị buổi chiều đi bán, ăn như hổ đói một lúc mới có cảm giác chắc bụng hơn một chút.
Co ro trên ghế sô pha, nhớ lại dòng trạng thái hỏi cách nuôi tóc dài ngày hôm qua, có rất nhiều người bình luận, đề xuất những kiến nghị hay, nhưng không ai ngờ chỉ trong một buổi tối ngắn ngủi tôi đã thất tình.
Cuộc đời mà, đúng là không ai lường được.
Tôi đặt điện thoại di động xuống, thờ dài một tiếng. Đúng lúc này, ngoài cửa sổ bỗng truyền tới một tiếng vang rất lớn, hình như là có thứ gì đó rơi xuống.
Tôi cầm lấy điện thoại chạy ra ngoài xem xét. Cái sào để phơi cá ướp muối của ông nội đã đổ, một con mèo tam thể cái mảnh dẻ đang ngậm cá trong miệng, đang trong tư thế chuẩn bị chạy mất, nghe thấy tiếng liền quay sang mắt lớn trừng mắt nhỏ với tôi.
Tôi không cử động, nó cũng không di chuyển.
Bộ dạng của nó trông rất thú vị. Tôi yên lặng giơ tay lên, tranh thủ chụp vài tấm.
Trong lúc đang mở album ảnh ra xem xét thành quả thì ngoài sân vang lên tiếng thắng xe điện. Một lát sau, ông nội đẩy Tiểu Quy Vương đi vào.
Lúc tôi mới lên đảo, ông nội bảo sẽ tới đón tôi. Tôi còn tưởng là ông sẽ ngồi xe buýt đến bến tàu đón tôi, không ngờ vừa xuống thuyền đã thấy một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thanh-mai/263572/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.