Edit: Nguyệt Mẫn
Beta: MissTony
"A Sơn à, để cậu cất công sang đây như vầy thật là làm cậu phiền quá." Ông kêu Nhạn Vãn Thu lấy điện thoại chiếu lên tường, còn ông thì đan hai tay lại với nhau giơ lên giữa ánh đèn và bức tường, chơi một trò đơn giản: "Haha, con xem đây là cái gì?"
Nhạn Vãn Thu nghiêm túc quan sát chiếc bóng của con vật một lúc rồi ướm hỏi: "Con thỏ phải không ạ? Vì tai nó dài lắm."
Tai ông nghễnh ngãng nên nghe không rõ, ông lớn giọng hỏi: "Cái gì?"
Cô bé cũng không mất kiên nhẫn chút nào, ốp hai tay lên miệng nhích lại gần tai ông tôi và lặp lại: "Con ------- thỏ ------"
"Lệch rồi."
Tôi giật mình vội vàng thu tầm mắt, phát hiện mình chiếu đèn bị lệch khỏi hộp phân phối. Nhạn Không Sơn không thể không ngừng tay, quay lại nhắc nhở tôi.
"Xin lỗi!" Tôi lập tức chỉnh góc độ, lại rọi qua lần nữa.
Vẻ mặt Nhạn Không Sơn vẫn bình thường, quay người tiếp tục công việc.
Hộp phân phối nằm trong ngăn tủ cách mặt đất hai mét đủ để tôi phải nhón chân lên, mà mấy năm gần đây ông nội lại thấp dần xuống, phải giẫm lên một cái ghế nhỏ mới kiểm tra tình trạng trong hộp được. Nhưng người đàn ông đứng trước mặt tôi này, dáng người cao to giúp anh ta chả cần phải giẫm lên ghế hay kiễng chân mà chỉ cần ngửa đầu lên một chút đã mở đụng được vào các công tắc.
Cao thích thật ấy, tôi cũng muốn cao như vậy, bắt đầu từ ngày mai tôi sẽ chạy bộ mỗi buổi sáng, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-thanh-mai/263566/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.