Tên đạo sĩ thả tôi ra và xoa nhẹ vào đầu tôi một cái rồi nói:
-Xong rồi! Vậy hẹn hai chú cháu đến ngày rằm tới nhé, nhớ cẩn thận giữ gìn sức khỏe… hahaha…
Vừa dứt lời hắn ta cười hả hê con bê đê rồi mang theo xác anh P đi về, tôi và chú Lâm đứng nhìn mắt hướng về ông đạo sĩ đó mà lòng câm phẫn. Tôi lại quay lên nhìn theo ánh mắt xa xăm của chú, tự hỏi lòng rằng chú đang nghĩ gì mà nhìn mông lung tung quá xá, ngập ngừng tôi hỏi chú.
-Ổng đi rồi sao chú còn làm cái bộ dạng chán đời ghê vậy chú Lâm? Lần sau con sẽ cẩn thận hơn, không để ông bắt uy hiếp vậy nữa đâu!
Ổng lại thở dài:
-haizz… bộ chú mày tưởng thằng chả chịu rời khỏi đây mà không làm gì sau?
Nghe chú Lâm nói câu đó, bản thân tôi tự nhiên cũng cảm thấy rờn rợn trong người.
-Vậy là sao hở chú?
-Mày nhìn lại trán mày xem.
Ông vừa nói vừa lấy trong túi ra cái gương nhỏ soi cho tôi xem, thấp thoáng tôi thấy nguyên một cái ấn ký của một loại bùa chú lạ in trên đó. Tôi trợn mắt nhìn thật kĩ rồi cố gắng kì cái ấn chú đó ra nhưng không tài nào làm nó mờ đi được.
Chú Lâm lại gạt tay tôi ra:
-Thôi đi! Cái bùa này nó đã khắc vào chân thể rồi thì không gì xóa được đâu, mày đừng có mà tốn công vô ít nữa, chú hơi đau đầu rồi đây này.
-Đây… đây là cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-dao-gia-du-ky/2532948/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.