Cả nhà cô Hai loay hoay miết cũng đến 3,4 giờ sáng. Người nào người nấy mệt lã, mắt ai cũng thâm đen đến độ nhìn chẳng khác nào là ma cả.
Tôi, mẹ và những người trong gia đình cô Hai vẫn tút trực bên chiếc ghế gỗ chỗ mà con Mai đã bị trói lại từ hồi vài tiếng trước, người nó lâu lâu cứ giật vài nhịp, gân máu nỗi cộm quanh cả người, mấy ông anh kiềm chặt cơ thể nó nãy giờ lâu quá nên người nào cũng muốn thở ôxy hết. Chỉ có riêng con Mai là vẫn còn sức chống cự rất quyết liệt, ông cha xứ thì hì hụt đứng bên cạnh đọc kinh thánh đều đều nhưng nhìn coi bộ không có tác gì thì phải, con bé Mai nó vẫn cứ nhe răng cười khinh khỉnh, nói đoạn nó còn nhổ nước miếng vào người cha xứ nữa.
-Bọn bây đem thằng cha này về đi, nó chẳng làm hại tao được đâu, xác con bé giờ là của tao rồi.
Vừa dứt lời thì từ ngoài cửa một lá bùa màu vàng vụt bay thẳng vào chỗ con Mai, lá bùa dán ngay vào trán và khiến nó bị bật ngược văn vào vách tường. Cái ghế gãy vụn, những ông anh của con Mai lúc này đã chạy về chỗ của cô Hai mà núp. Thiết nghĩ mấy ông anh của nó tuy thằng nào cũng to con vậy mà nhát như thỏ đế vậy ~_~.
Tất cả những người chứng kiến vào lúc đó đều ngỡ ngàng trước uy lực của lá bùa đó, riêng tôi và mẹ tôi thì cũng chẳng ngạc nhiên mấy vì thấy hoài nên cũng quen rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-dao-gia-du-ky/2532909/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.