Đã mấy ngày nay cả 3 người ai cũng thức đêm đến độ thâm quầng cả mắt, nên sáng này ai cũng mệt mõi, thờ thẫn, ông T mới quyết định là nghĩ ngơi lại 2 ngày nhưng trong lúc đó sẽ đi tìm thêm 4 người có độ tuổi hạp với các giờ thìn, thân, dậu, tuất nữa để mở trận pháp mạnh hơn... sau khi đã tập hợp đủ các thanh niên này lại và chỉ cho họ cách triệu lệnh thì ông T ra hiệu tất cả vào vị trí trong trận pháp mà ông đã lập sẵn và có hẵn một tế đàn trang trọng, các bác biết không? Tuy là ông T mặc đạo phục rất trang nghiêm nhưng khi nhìn xuống chú của em vẫn không nhịn được cười các bác ạ ? ổng mặc chiếc quần xà lỏn với đôi dép lào, vậy là bao nhiêu cái trang nghiêm và sự nễ phục của em đã bị đôi dép huyền thoại ấy phá vỡ, à còn một chi tiết mà em chưa kể với mấy thím nữa là lúc chiến đấu hầu như trận nào ông T cũng mặc quần sọt mang dép lào hết các bác ạ, nếu ai tưởng tượng thì chắc cũng biết ổng bựa thế nào rồi đó!!! ~_~
Quay lại hiện trường, lúc này ông T đang cố mở trận pháp trong khi giông gió nỗi lên rất to, chú Lâm còn nhớ hôm đó chỉ mới 15h chiều, giọng nói dễ thương ngât ngất lòng người hôm nào của lão T lên cất lên...
_Tất cả vào vị trí mày
Cả đám đồng thanh "dạaaaaaa"
Ông T: nay tao cho từng đứa lắc cmn hết nhá, lên bia mấy đứa ơiiiii!...
Bác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-dao-gia-du-ky/2532861/quyen-1-chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.