*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm nay là đêm thứ 7 kể từ ngày a P mất, đồng hồ điểm 22h... Giờ này nhà ai cũng ngủ hết rồi vì hồi xưa nhà thưa thớt đâu như bây giờ, chị H là người làng chú em bán rau ở ngoài chợ, nên hay đi sớm về khuya, đêm đó đi ngang qua bụi tre chỗ a P treo cổ chị H cũng rợn rợn, chiếc xe cà tàn đạp thật chậm trên con đường đất lướt nhẹ trên làn gió vi vu, bỗng chị nhớ đến bài chiếc khăn gió ấm... cái cảm giác như bỗng dâng trào thì "cạch"... xe chị bị xút dây xênh, chị dựng lại ngay con đường ấy, cách bụi tre khoảng 2m... chị dựng xe và sửa nó, chị ngồi chồm hỗm, gió luồng qua hai háng làm chị rùng mình vì lạnh, gió thổi bụi tre đung đưa theo, bỗng có tiếng cười khanh khách từ bụi tre phát ra, lúc này chị nghi ngờ không thể nào giờ này còn ai mà ở trong bụi tre đó mà ngồi cười dc, chị cố gắng sửa cho thật nhanh, mà người chị rung như cày cmn sấy, từ phía sau có hơi lạnh và gió thôi đến, chị quay lại thấy ở phía sau bụi tre có bóng người vừa lướt qua, giọng cười đó lại vang lên rõ mồn một, chị H quay đầu lại sửa tiếp thì ôi thôi chiếc xe đâu mất mà cả cái xác trắng bệt nằm ngay trước mặt chị, chị H hoảng hốt hét lên trong đêm vắng rồi ngất xỉu
Sáng hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-si-dao-gia-du-ky/2532843/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.