Đáng lẽ ra tuần này sẽ trải qua yên ổn, thế nhưng bên ngân hàng mà Tang Phùng vay vốn bắt đầu có động thái rục rịch.
Chiều thứ hai, khi Tang Thụy đang ở trong phòng làm việc dạy cho Tang Dung một số kiến thức về kinh doanh, bỗng nhiên ông nhận được tin nhắn từ bên ngân hàng cho vay, nói về khoản vay mà họ phải trả cho xong trong hôm nay hoặc ngày mai.
Các ngân hàng cho Tang Phùng vay trước đó đã lên tận nơi đòi nợ họ, bây giờ chỉ còn mỗi mình nhà họ Lê điều hành châm chước cho bọn họ vài hôm, nhưng không ngờ được hôm nay họ muốn đòi cho bằng sạch.
Tang Thụy vừa nhìn thấy tin nhắn đã chửi ầm lên, tức giận đập bàn, tài liệu trên bàn cũng bị quăng đi loạn xạ.
Khi nhìn thấy những dòng tin nhắn đó, Tang Dung cũng tức giận không kém, tay cô nắm chặt thành quyền, giống như muốn bạo phát tất cả ra ngoài. Cô hít sâu một hơi thật dài, tự dằn lòng không thể để mất bình tĩnh như chú Tang được.
Sau cơn giận và được Tang Dung khuyên nhủ, Tang Thụy lấy lại bình tĩnh, ông căn dặn vài thứ với Triệu Lịch Thành rồi cùng Tang Dung đi rút tiền.
Giám đốc ngân hàng đã pha sẵn trà, ngồi ở ghế đợi, nhìn thấy hai người bước vào, ông ta lịch sự đứng dậy.
“Xin chào Tang tổng, Tang tiểu thư!”
“Lê tổng!”
“Mời hai vị ngồi.”
Lê Diệu Khâm đưa tay ra hiệu, Tang Thụy lịch sự đáp lại rồi ngồi xuống, còn Tang Dung cầm chiếc vali
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dao-rong/3532180/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.